Chương 5: Ai "làm" Ai?

Đây đã là ly rượu thứ bảy mà Jeon Jungkook uống. Hễ thấy Kim Taehoon và ả ta lượn lờ trước mắt là cậu lại càng đau lòng. Chỉ còn cách uống say, khi say sẽ không thấy đau nữa.

Kim Taehyung đứng ở phía đối diện cùng Kim Taeha, mắt luôn hướng về phía cậu. Tửu lượng đã không tốt còn uống nhiều như vậy, người này đúng là mất trí rồi.

Thấy hắn không tập trung, nó huých vai một cái rồi nhìn theo hướng đối diện.

"Anh nhìn gì vậy?"

Hắn nâng ly rượu trên tay hớp một ngụm rồi nhàn nhạt lắc đầu.

"Anh Jungkook chắc đang rất buồn."

"Anh có nói là nhìn anh ấy đâu."

"Đừng tưởng em không biết anh đang nghĩ gì, và em cũng muốn anh nhớ rõ, anh Jungkook là anh rể của chúng ta."

Nếu nó không nhắc có lẽ hắn đã quên mình chỉ là một người em của cậu. Nhưng sự quan tâm hắn dành cho cậu sớm đã vượt qua danh phận ấy, sợ rằng nếu cậu biết sẽ giữ khoảng cách với hắn.

Cậu cứ ngồi uống đến khi tàn tiệc, vì quá say nên ngồi gục ngay đó mà ngủ. Kim Taehyung vừa tiễn mấy cô em vừa quen khi nãy về, quay vào trong đã thấy cậu say khướt không biết trời trăng gì.

Kim Taehoon lại biến đi đâu cùng cô ả tình nhân kia bỏ mặc cậu ngồi đấy.

Hắn đi đến đỡ cậu dậy tựa vào người mình, tay choàng qua cổ, từng bước đi về phòng. Nếu không có ai ở đó hắn đã bế cậu lên chứ không phải vất vả như này.

Được thả xuống giường cậu liền lăn qua lộn lại không chịu ngủ. Kim Taehyung ngồi một bên chẳng buồn quản. Đợi thêm một lúc cậu đã lăn ra ngủ.

Hắn lúc này mới đi đến tháo giày, cởi bớt quần áo để cậu thoải mái hơn.

Cảm nhận có ai chạm vào người mình, cậu lập tức hất tay hắn ra rồi tự mình cởi bỏ từng cúc áo. Hắn đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, cả buổi tròn mắt ngồi nhìn cậu tự cởi bỏ từng món trên người.

Đến khi bản thân trần như nhộng cậu liền chui rút vào cái chăn bên cạnh nằm ngủ ngon lành.

"Không xong rồi."

18

Hắn vừa nói vừa nhìn xuống "người anh em" của mình, chỉ là thấy người ta thoát y đã cương tới mức này, chuyện này trước giờ vốn chưa từng xảy ra.

3

Không nghĩ ngợi nhiều, hắn đưa tay mở khoá quần giải phóng cái thứ mỗi lúc một to kia ra khỏi quần lót rồi bắt đầu tự xử.

Chỉ mất một lúc đã bắn ra, nhưng bấy nhiêu đối với hắn căn bản không đủ.

Con mồi ngon trước mặt cứ ngọ nguậy trong chăn, hắn đã mấy lần tát vào mặt cảnh tỉnh bản thân không được làm ra chuyện này. Đến cuối cùng lại chịu thua khi cậu vô tình kéo một góc chăn lên đến tận bụng, cái đáng nói là cái chân thon thả cùng cặp mông nộn thịt kia cứ đập vào mắt hắn.

Làm ơn đi. Hắn dù sao cũng là đàn ông, lại còn đang trong tình trạng này, nếu không giải quyết ngay lúc này chắc sẽ liệt luôn mất.

Hắn ngồi lên giường, lột sạch quần áo vứt xuống đất rồi tiến đến đè cậu dưới thân mình, cái chăn sớm đã nằm yên vị dưới đất.

"Tôi xin lỗi."

61

...

Hôm sau tỉnh dậy cậu đã thấy cả người đau nhức, nhất là ở phía dưới. Mở chăn ra định bước xuống giường, cậu bàng hoàng nhìn thấy tinh dịch chảy ra từ người mình, một số còn dính lại hai bên đùi non.

59

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!