Tháng thứ sáu của thai kì đối với bé bầu vô cùng khó khăn. Hết ốm nghén lại bị hai em bé hành cho xanh mặt, em bé hư quá đấy nhé, cứ đạp vào bụng ba nhỏ miết thôi, mấy lần Jungkook đang đi liền bị đạp mấy cái đau đến nhăn mặt.
Đang ngồi trên sofa xem phim hoạt hình thì Kim Taehoon và Lee Hee Jin từ đâu đi đến trước màn hình cãi nhau không ngừng. Cậu nghiêng người qua bên nào để xem thì họ đi sang bên đấy, một lúc sau vì quá bực mình liền tắt TV rồi đặt mạnh remote xuống bàn, bản thân không quay về phòng mà ngồi đấy xem xem bọn họ làm gì.
Lee Hee Jin hôm nay ăn mặc có hơi hở hang hơn bình thường, cũng chẳng có gì lạ đâu, đây là phong cách quen thuộc của ả mà. Quý cô Hee Jin chắc lại đến bar cùng bạn bè thâu đêm tới tận sáng mới về. Với một người coi trọng mặt mũi như Kim Taehoon sao có thể để ả làm chuyện mất mặt như này.
"Lee Hee Jin, cô đứng lại cho tôi."
"Anh bị cái gì nữa?"
"Ngày nào cũng đến bar với đám người chẳng ra gì đó, cô làm gì thì cũng nghĩ đến mặt mũi tôi chút đi."
Nghe đến đây ả lại vứt túi xách trên tay, đưa tay đẩy mạnh hắn ta lùi về sau. Cậu đang ngồi yên thấy túi xách bay về hướng mình nhanh tay đón lấy, cú này mà không kịp né chắc trán cậu sưng lên mất. Trán sưng thì đã là gì, Kim Taehyung biết chuyện này thế nào bọn họ cũng tàn đời cho xem.
1
"Anh nói chuyện tôn trọng người khác chút đi, bạn bè tôi thì thế nào, sao anh không nói đám bạn ỷ giàu khinh người của anh đó."
Bọn họ cứ anh một câu tôi một câu làm cậu không biết nên nghe ai, mắt hết đảo hướng này lại quay sang hướng còn lại, cặp đôi hạnh phúc này cũng có ngày cãi nhau om sòm vậy sao? Lúc trước còn thể hiện trước mặt người khác, giờ thì hay rồi. Mặc kệ họ cãi nhau, Jungkook bên này ngồi rung đùi bóc bánh ăn ngon lành.
"Kim Taehoon anh đừng quá đáng."
"Tôi quá đáng thì sao, cô là vợ thì phải nghe lời tôi."
Biết mình không nói lại người này, ả bỏ đi một nước ra ngoài. Trong nhà cậu len lén bỏ lên phòng từ lúc nào. Người ta còn bận lên mạng mua một vài thứ xinh xinh cho em bé, sau đó đợi Taehyung về nhà, không rảnh ngồi đây lo chuyện của hai người.
Thẻ ngân hàng của hắn sắp bị rút cạn tiền vì cái sở thích mới này của bé bầu, cứ hễ lên mạng thấy cái gì xinh là lại mua, người trả tiền đương nhiên là ba lớn em bé. Kim Taehyung không trách cậu mua nhiều ngược lại còn khuyến khích mua thêm.
13
Đến lúc mơ màng sắp ngủ bên tai lại văng vẳng tiếng xe quen thuộc. Tốc vội tấm chăn, chạy nhanh xuống nhà đón hắn như mọi ngày hay làm. Vì đi quá nhanh đôi chân trần vấp phải tấm thảm, ngay lúc sắp ngã thì bàn tay ai đó tóm lấy eo cậu kéo vào lòng mình.
Kim Taehyung bước vào nhà, nhìn thấy hắn ta đang ôm chồng nhỏ, mặt mày bỗng biến sắc. Bình tĩnh hết mức có thể đi đến trước mặt cả hai, Jungkook thấy vậy không nghĩ ngợi gì thêm mà đẩy hắn ta ra xa.
"Taehyung về rồi."
Hắn vẫn giữ im lặng tuyệt đối, hạ người ngồi xuống ghế rồi vẫy vẫy tay ý bảo cậu đến gần. Jungkook ngơ ngác đi lại gần, thấy hắn chỉ tay xuống đùi cũng làm theo chứ chưa nhận thức được. Lúc cậu ngồi hẳn lên đùi, hắn nhân cơ hội vòng tay qua ôm eo người nhỏ, khuôn mặt không thể đắc ý hơn nhìn anh trai mình, cái nhếch mép đó như một lời khiêu khích với Kim Taehoon. Người của Kim Taehyung này muốn ôm dễ vậy sao.
Lát sau hắn bế bổng cậu lên kiểu công chúa về phòng, bỏ lại người kia tức đến run mình.
Jeon Jungkook ngoan ngoãn ngồi trên giường chăm chú quan sát người kia thay quần áo, tuy hắn không nói gì nhưng cậu biết ba lớn đã giận rồi, mà mỗi lần ba lớn giận thì khó dỗ vô cùng.
"Taehyung ơi, anh giận em sao, em không cố ý để anh ta ôm đâu mà."
"..."
"Không nói gì tức là giận em thật rồi."
"..."
"Taehyung hết thương em rồi, chắc là chán ngấy cái bụng bầu tròn ủm này rồi chứ gì, em bé ơi ba con mình sắp phải rời khỏi đây sao?"
Một màn đọc thoại này thành công làm hắn bật cười, hắn còn chưa nói gì đã tự suy diễn mọi chuyện như phim vậy, đến chịu với cái cục đáng yêu này thật đấy.
Cậu còn đang úp mặt vào gối giả vờ khóc thì cảm nhận được cả người bị ai đấy nhấc bổng lên. Lúc nhìn lại mới thấy Kim Taehyung đặt cậu nằm lên đùi hắn, cố tình để bé bầu nằm sấp, cẩn thận lót gối bông mềm bên dưới, không nói không rằng đánh một phát vào mông người ta.
"Ui... đau quá đi, sao lại đánh em?"
"Hư thì phải phạt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!