Chương 11: Ly Hôn

Sau khi suy nghĩ kĩ càng mọi chuyện, Jeon Jungkook cuối cùng đã quyết định ly hôn. Mối quan hệ này đáng ra phải kết thúc từ lâu rồi mới phải.

Kim Taehoon đặt bút ký rất dứt khoát, không chút do dự, ký xong hắn ta đẩy tờ đơn ly hôn về phía cậu.

Không nghĩ ngợi gì thêm, cậu nhanh chóng ký tên rồi hoàn tất mọi thủ tục còn lại.

Bước ra khỏi văn phòng luật sư đã nhìn thấy Lee Hee Jin đứng chờ ở đó. Khỏi nói cũng biết là đang đợi ai.

Cậu cố tình đi ngang nhưng ả vừa nhìn thấy đã gọi giật ngược cho bằng được.

"Xem ai đây, không phải Jeon Jungkook đây sao?"

"Không phải tôi chẳng lẽ là ba cô."

35

"Cậu... cậu..."

"Cậu cái gì mà cậu, nói cho cô biết Lee Hee Jin, tôi chấp nhận ly hôn không phải vì tôi thua cô mà là tôi không cần một người bội bạc như Kim Tahoon. Đừng nghĩ nhiêu đó đã tổn thương được tôi."

2

Cô ả bị cậu phản bác đến bẽ mặt, miệng há hốc chẳng nói được lời nào, nhìn cái khuôn mặt tức giận nhưng chẳng làm được gì kia trông cũng thật buồn cười.

Kim Taehoon vừa lúc đi đến, nghe thấy hai người bọn họ lại cãi nhau vội đi đến. Hắn ta kéo Lee Hee Jin ra sau lưng mình, cứ như sợ cậu ức hiếp cô ả đáng sợ kia không bằng.

1

Nhìn cậu bằng ánh mắt tức giận. Mà Jungkook cũng chẳng vừa, nhìn thẳng mặt hắn ta bằng ánh mắt thách thức chẳng chút kiên dè.

Quả thật hắn ta có chút thất vọng vì thái độ ấy. Vốn dĩ hắn ta cho rằng cậu phải rất khổ sở khi ly hôn. Jungkook mà hắn ta biết chắc chắn sẽ khóc lóc rất thảm thương, thậm chí có thể cầu xin hắn ta quay lại. Nhưng người trước mặt bây giờ thật khác với tưởng tượng.

42

"Giải quyết xong rồi thì tôi về trước đây."

Bỏ lại hai con người ngơ ngác đứng đó, cậu quay lưng bỏ đi. Dù cho có đau khổ cũng không thể nào thể hiện trước mặt bọn họ.

Nói thì dễ nhưng làm lại chẳng dễ chút nào. Nói là không khóc vậy mà vừa ra đến xe đã bật khóc nức nở. Đúng là tệ hại quá đi mất, chỉ việc điều khiển cảm xúc của bản thân cũng không xong.

Cậu lái xe về nhà trong trạng thái vô cùng mệt mỏi. Giờ chỉ mong mọi người đều không ở nhà, chỉ như vậy cậu mới có thể dọn khỏi đây mà chẳng vương vấn bất kỳ điều gì.

Tất cả mọi người ở đây đều rất tốt, cậu xem họ là gia đình của mình, nhưng có lẽ đã đến lúc nói lời tạm biệt với gia đình ấy rồi.

Mở cửa nhà ra đã nhìn thấy mọi người ngồi đấy. Vừa nhìn thấy cậu bà Kim đã chạy ngay đến nắm chặt tay, cứ như bà sợ cậu sẽ thật sự rời khỏi đây.

"Jungkook, chuyện của con và Taehoon là thế nào? Hai đứa đã ly hôn sao?"

"Vâng, bọn con vừa ly hôn sáng nay."

Thật quá sức tưởng tượng, lúc nghe tin này từ miệng ông Kim bà còn tưởng mình nghe lầm. Sao lại có thể xảy ra? Taehoon trước kia chẳng phải rất yêu Jungkook hay sao, lúc trước hắn ta còn nằng nặc phải cưới cậu cho bằng được, vậy mà giờ lại ra nông nỗi này.

Ông Kim không khá khẩm hơn là bao. Chuyện là lúc nãy Kim Taehoon đưa ả Hee Jin đến công ty. Ả vì muốn thể hiện bản thân là phu nhân của chủ tịch tương lai liền nói chuyện này cho tất cả nhân viên công ty biết. Giờ vấn đề này đang là tin tức nóng hổi của cả công ty.

"Ba xin lỗi con nhiều lắm, chỉ tại ba không dạy dỗ con trai để nó làm ra loại chuyện mất mặt này."

Ông cảm thấy xấu hổ thay cho con trai. Ngày trước ông ngăn cản cả hai đến với nhau vì ông biết ngày này sớm muộn gì cũng đến. Kim Taehoon là người có mới nới cũ, chỉ cần gặp được người mới sẽ bỏ bê người cũ. Rồi một ngày nào đó hắn ta phải hối hận vì những gì mình đã làm.

"Cảm ơn mọi người thời gian qua đã yêu thương con. Giờ con xin phép lên phòng thu xếp quần áo."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!