Vân Khê đương nhiên nhạy bén phát hiện điểm kì lạ, nhanh chóng muốn ngồi lên hỏi chuyện. Vậy mà, hai cánh tay tay của Tần Khiêm bắt đầu siết chặt hơn, cái đầu đang ngoi lên của cô cũng bị hắn dùng tay ép xuống:
"Ngủ đi!"
Ngủ cái đầu anh! Ngủ hoài!
"Tần Khiêm! Anh mau buông tôi ra, tôi không mệt, không muốn ngủ!"
"Vậy thì để anh ôm em một chút!"
Rõ ràng giọng nói của hắn lúc này vô cùng trầm ấm, rất gợi cảm xúc thương cảm nhưng mà hiện tại, Vân Khê chỉ cảm thấy hắn đang muốn quấy rối!
"Tần Khiêm! Làm sao tóc tôi có thể dài nhanh như vậy?"
Vân Khê cố gắng nhướng người lên sát gần mặt hắn, ai ngờ Tần Khiêm nãy giờ vẫn nhắm mắt như đang ngủ, vậy mà khi cô vừa tiến đến, hắn liền mở mắt ra, cúi đầu xuống hôn sâu cô....
Nụ hôn của Tần Khiêm luôn có chút ngông cuồng, nhưng hôm nay Vân Khê lại thấy nụ hôn này rất dịu dàng...
Qua một lúc rất lâu, Tần Khiêm mới chịu ngừng lại, tiếp tục ôm cô mà nhắm mắt "ngủ" để lại Vân Khê vẫn đang thở dốc, cố hít thở không khí.
"Tần Khiêm! Anh dậy cho tôi!" Vân Khê lắc nhẹ đầu hắn, càng nghĩ càng thấy đáng nghi mà!
Bị bàn tay mềm mại của cô chạm vào, Tần Khiêm có muốn giả vờ nữa cũng không được, liền bắt lấy bàn tay đang đặt lên má hắn, hôn nhẹ vào lòng bàn tay ấy...
"Chuyện gì?" Dáng vẻ của hắn có chút lười biếng, cứ như là vừa mới thức dậy.
Vân Khê thầm khen hắn đúng là có tố chất làm diễn viên. Hôm nào nhất định phải hỏi hắn có định tiến sang Hollywood không...
"Làm sao tóc tôi có thể dài ra được?" Bây giờ phải lo chuyện chính đã...
"Ha Ha... Em hỏi chúa ấy, làm sao tóc em có thể dài ra được hả??? Ha Ha...."
Tần Khiêm cười đến lăn lộn, còn Vân Khê thì biết mình ăn nói không rõ ràng, hiện chỉ muốn bịt miệng tên láu cá trước mặt lại mà thôi!
"Đừng cười nữa! Tôi nói nhầm mà!"
Tần Khiêm y lời không cười nữa, nhưng vẻ mặt nhịn cười có chút khó khăn, Vân Khê thở dài, không vui hỏi lại:
"Làm sao tóc tôi có thể mọc nhanh như thế hả? Chỉ mới một tháng thôi mà nhìn như hai ba tháng rồi vậy!"
"Làm sao anh biết được!" Tần Khiêm trả lời rất nhanh chóng...
"Anh không biết thì ai biết đây? Từ khi chuyển đến đây mới có chuyện này, trước giờ tôi chưa bao giờ bị vậy hết!" Vân Khê tức tối vô cùng, chắc chắn có vấn đề!
"Vậy để anh bảo bác sĩ đến khám tổng quát cho em vậy."
"Anh nghĩ tôi dễ lừa lắm à? Bác sĩ cũng là người của anh, anh nói một bọn họ dám nói hai sao?"
Tần Khiêm làm mặt vô tội:
"Thế em muốn anh làm gì bây giờ?"
Tần Khiêm nói câu này xong càng khiến Vân Khê khó chịu hơn nữa, cô khoanh hai tay trước ngực, nhíu mày nói với hắn:
"Lúc nãy tim anh đập rất nhanh!"
"Lúc nào chứ?"
"Lúc tôi nói "tại sao tóc mình lại mọc nhanh như vậy được?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!