Trong buổi tiệc rượu này có một mánh lới rất quan trọng, đó là chủ đề của nó. Vì để hợp bầu không khí <<Tiên Vấn>> cũng như khơi dậy sự thảo luận của mọi người nên chủ đề chính của buổi tiệc là "Tiên". Trong thư mời, vì muốn nhà đầu tư và nhà sản xuất chú ý, các diễn viên đều vắt hết óc để ăn mặc và trang điểm khác người.
Đương nhiên trong đó nam nữ chủ là nổi bật nhất. Giản Ôn Di mặc váy sa trắng thuần được khen ngợi, mà Thẩm Ngôn Sơ lại mặc đồ trắng, mặt như ngọc khắc thành, vô cùng tiên khí, khiến cho nguyên chủ bị mê hoặc không ngừng.
Lăng Chân cũng có chút ấn tượng với cách ăn mặc của nguyên chủ bởi vì tác giả ra tay độc ác, miêu tả vô cùng khoa trương. Cô vì muốn hiện ra chữ "Tiên" mà đeo một đôi cánh lông vũ ở sau lưng, trong bữa tiệc như một con thiêu thân lớn đi theo bên người Thẩm Ngôn Sơ bay tới bay lui, nhìn khá chướng mắt.
Lăng Chân tưởng tượng hình tượng kia một chút, cảm thấy vô cùng rất mất mặt. Cô không muốn làm người khác chú ý trong bữa tiệc, huống chi đối với cô mà nói thì chủ đề này không cần phải cố chấp làm quá.
Dù sao cô cũng chính là tiên tử mà.
Từ sau khi bị Ngụy Tỷ mắng, mẹ Lăng không còn dám gọi điện thoại quấy rối nữa, ba mươi vạn tệ vẫn còn trong tay Lăng Chân. Cô cũng không keo kiệt, lúc đi dạo phố chọn quần áo thì vô cùng hào phóng.
Nhân viên bán hàng nhìn thấy Lăng Chân mặc thử váy của cửa hàng mình thì mừng rỡ như đóa hoa. Cô gái này có dáng vẻ như thần tiên, vóc người lại đẹp, thật sự chiếc móc áo hình người, cô ấy đứng trong tiệm một hồi thì lượng khách càng nhiều hơn!
Cuối cùng Lăng Chân chọn một chiếc váy màu đỏ sậm, kiểu dáng cũng không phức tạp nhưng lại ẩn giấu rất nhiều thiết kế tinh xảo. Chiếc váy cổ chữ V nhẹ nhàng làm lộ ra chiếc cổ thiên nga tuyết trắng, dưới ống tay áp gấp nếp phiêu dật rủ xuống để lộ cánh tay và cổ tay tinh tế, chiếc eo ôm sát cực nhỏ. Phía dưới có dáng váy đuôi én tung bay để lộ đôi chân dài thẳng tắp.
Lúc Lăng Chân nhìn vào trong gương thì vô cùng hài lòng, bình thường cô ở nhà ăn mặc quá tùy ý, nếu không phải áo thun rộng thì cũng là áo ngủ ở nhà, đã rất lâu rồi chưa sửa soạn qua. Bây giờ cô đổi cách ăn mặc một chút, thấy người trong kính mắt ngọc mày ngài, tỏa ra tiên khí, ước chừng đã có tám phần nhan sắc của tiên tử Lăng Chân.
Những người đàn ông trong cửa hàng đều nhìn thẳng qua, do dự muốn đi lên trước bắt chuyện, nhưng sau khi tiên nữ nhỏ nhắn kia mua xong thì đã nhanh chóng ung dung rời đi.
Về đến nhà, Lăng Chân trang điểm đơn giản một chút, sau đó mua bữa tối cho Ngụy Tỷ, viết lời nhắn rồi ra khỏi cửa.
Cô không có người quản lý, cũng không có chị em bạn bè, lẻ loi một mình đi đến đại sảnh khách sạn. Nhân viên phục vụ ở cửa đang muốn cản cô lại, nhưng cúi đầu xuống thấy một tiên nữ nhỏ mặc váy đỏ thì kinh ngạc đến cà lăm.
"Cô, cô là diễn viên sao?"
Lăng Chân lấy tin nhắn được mời cho anh ta xem.
Lúc này nhân viên phục vụ mới đỏ mặt mời cô vào sảnh.
Lăng Chân đi vào nhìn qua thì thấy mọi người đã bắt đầu nói chuyện, trong đó có không ít gương mặt quen thuộc. Cô trông thấy mấy anh em của Thẩm Ngôn Sơ, còn Giản Ôn Di và mấy chị em. Không biết từ lúc nào Lăng Huyên đã quen với bọn họ, cô ta mặc lễ phục cao cấp đứng trong nhóm người.
Lăng Chân không muốn gặp bọn họ, vì thế cô đi đến khu vực để thức ăn, cầm một ly rượu mơ chậm rãi uống.
Sau lưng cô có một diễn viên trẻ tám chuyện: "Nghe nói hôm nay ông chủ bên nhà đầu tư không đến..."
"Khánh Tỷ à?" Không đến cũng bình thường, gần như tổng giám đốc của bọn họ không tham gia loại hoạt động này.
"Nhưng mà mặc dù ông chủ bên phía nhà đầu tư không đến thì cũng có nhà sản xuất đến. Hơn nữa Cố Duy và Thẩm Ngôn Sơ đều sẽ tới, ôi nam thần của tôi!"
"Của tôi nữa! Thẩm Ngôn Sơ đóng bộ phim đó tôi xem ba lần rồi! Rất mong chờ..."
"Hừ, tôi lại cảm thấy Cố Duy đẹp trai hơn..."
Hai diễn viên trẻ ở bên cạnh vừa bàn tán vừa đi, Lăng Chân vừa uống rượu ngọt, vừa nhớ lại Cố Duy là ai. Lúc này, trước mặt cô có một người đàn ông trẻ tuổi nhanh chóng đi qua.
Dáng vẻ của người đàn ông có vẻ tài hoa anh tuấn, lúc đi lướt qua Lăng Chân đứng trong góc khuất thì nhìn qua một chút, đi thêm mấy bước lại quay đầu nhìn thoáng qua.
Lăng Chân: "?"
Anh ta nhìn ba giây thì quay đầu lại, đi về phía Lăng Chân, đưa tay ra: "Tiểu tiên nữ, chào cô."
Lăng Chân mờ mịt, thầm nghĩ người này là ai?
Người đàn ông trẻ tuổi cong môi cười: "Tôi là Cố Duy."
... Á, chờ khi người thật xuất hiện trước mắt thì bỗng nhiên Lăng Chân nhớ ra, sau này Cố Duy chính là diễn viên nam chính trong phim <<Tiên Vấn>>. Thẩm Ngôn Sơ đã được chọn từ trước nhưng lại bị ông trùm nhân vật phản diện làm cho mất vai, đổi thành Cố Duy đóng chính, sau khi bộ phim được chiếu thì vô cùng nổi tiếng.
Lăng Chân đưa tay ra bắt tay anh ta: "Chào anh, tôi là Lăng Chân."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!