"Cô Lăng? Cô Lăng!"
Lăng Chân bình tĩnh lại, nhìn về phía cô gái trẻ đang dẫn đường.
Cô gái trẻ kia cũng không nói gì, dù sao người nhìn thấy thầy Ôn nhảy mà ngây ngẩn cả người cũng rất nhiều, phản ứng này của Lăng Chân cũng rất bình thường.
Cô gái kia nở nụ cười kiêu ngạo, hỏi cô: "Chúng ta có thể đi chưa?"
Lăng Chân kìm nén sự kinh ngạc trong đáy lòng, gật gật đầu: "Được rồi."
Nếu như không nhìn lầm thì điệu nhảy kia là của tiên giới, động tác thả tay và đá chân kia Lăng Chân rất quen thuộc. Chẳng lẽ... Người này cũng giống cô, xuyên sách mà đến?
Cô vừa đi vừa nghĩ, cô gái trẻ đã dẫn cô đến phòng kiểm tra, mở cửa: "Hôm nay thầy Quách và thầy Trương sẽ kiểm tra cô, đừng căng thẳng, các thầy đều là người hiền lành."
Lăng Chân gạt bỏ mọi suy nghĩ trong đầu, quyết định phải nghĩ đến chuyện trước mặt trước. Cô cười nói cảm ơn, sau đó nở nụ cười đi vào. Cô gái trẻ đóng cửa lại, lại đi đến sau phòng mà ghi chép.
"Chào các thầy, em là Lăng Chân."
"Chào em."
Hai giáo viên ngồi ở dưới cùng, trước tiên nhìn cô từ trên xuống dưới một lần.
Đúng thật là ngôi sao, nhan sắc không hề tầm thường. Mặc dù cô gái này đã hai mươi nhưng nhìn chẳng khác gì cô gái mười mấy tuổi. Dựa vào kinh nghiệm khiêu vũ nhiều năm của bọn họ thì vòng eo kia đủ dẻo, khi đứng yên lại hiện lên thân thể xinh đẹp của người học múa, chắc chắn nhảy múa không tệ đâu.
Nhưng mà điều kỳ lạ là cô gái này không tốt nghiệp học viện vũ đạo, chưa từng theo giáo viên nổi tiếng học nhảy, rốt cuộc sao có thể luyện được như thế?
"Vậy trước tiên em nhảy một đoạn vũ đạo em chuẩn bị đi." Thầy Quách mỉm cười nhìn cô.
Lăng Chân gật gật đầu, dùng loa nhỏ mình luôn mang theo bấm khúc nhạc đệm.
Đây là vũ đạo ở nhân gian cô mới học, vì trong buổi kiểm tra nên cô biểu hiện ra thực lực trực tiếp, độ khó cũng rất cao. Sau khi kết thúc điệu nhảy, ánh mắt hai người thầy lộ vẻ hài lòng.
Đúng thật là rất chắc chắn!
Ngay cả cô gái trẻ đang ghi chép ở phía sau cũng rất kinh ngạc, trình độ này của Lăng Chân chắc chắn là hàng đầu trong đoàn bọn họ! Điều đáng sợ nhất là cô không chỉ nhảy máu tốt mà dáng vóc cũng rất đẹp...
Thế giới này thật không công bằng!
Bài kiểm tra thứ hai là biểu diễn ngẫu hứng, ba người trong phòng kia đều rất mong chờ. Một khúc nhạc cổ phong ngẫu nhiên vang lên, Lăng Chân im lặng nghe nhịp nhạc, bắt đầu khẽ nhảy múa theo nhịp.
Lần này cô đều dùng những động tác vũ đạo quen thuộc của mình, sau khi nhảy mấy nhịp tám thì sắc mặt mấy người ngồi dưới cũng thay đổi.
Sắc mặt của cô gái trẻ phía sau càng thêm căng thẳng, đôi mắt cô ta trợn tròn, trên mặt đều là vẻ hoảng sợ.
Sau khi Lăng Chân nhảy xong, thầy Quách và thầy Trương nhìn nhau rồi bảo Lăng Chân trở về chờ thông báo là được, trong một tuần sẽ có câu trả lời chắc chắn.
Lăng Chân lễ phép nói cảm ơn rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Lúc này thầy Quách mới quay đầu nói với thầy Trương: "Rốt cuộc cô gái này học từ đâu? Cũng giống quá rồi..."
Trụ cột của ca vũ đoàn Phương Đông chính là anh Ôn Tử Sơ, anh ta dựa vào vũ đạo theo phong cách cổ phong đặc biệt mà nổi tiếng khắp nước, xưa nay không ai có thể bắt chước được.
Nhưng mà cô gái tên Lăng Chân lại thoải mái nhảy ra được phong cách của, thậm chí còn nhẹ nhàng phiêu dật hơn anh ta...
Dựa vào điều kiện và bản lĩnh của Lăng Chân, bọn họ hoàn toàn sẵn sàng để cô gia nhập, nhưng một núi không thể chứa hai hổ, ai cũng không ngờ phong cách của cô ấy lại giống với phong cách của Ôn Tử Sơ như thế... Điều này nhất định phải hỏi thầy Ôn.
Lăng Chân ra khỏi phòng kiểm tra, theo trí nhớ mà đi về căn phòng tập luyện kia.
Cô không biết có gặp được "Thầy Ôn" kia không, nhưng cô thật sự tò mò.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!