Ngụy Tỷ mở tệp văn bản ra trước.
Trong đó nói rằng Thẩm Ngôn Sơ là nam thần của Lăng Chân, Lăng Chân chuyển sang nghề diễn viên cũng vì anh ta, thậm chí sau khi kết hôn vẫn dây dưa không dứt với anh ta, hai bên ve vãn lẫn nhau. Câu chữ của toàn bộ văn bản đều quái gở, bao hàm nghĩa xấu.
Sau khi đọc xong, Ngụy Tỷ thở hắt ra một hơi rồi nhấp mở tệp hình ảnh đính kèm.
Khoảnh khắc vừa nhìn thấy bức ảnh thì anh đã biết là giả.
Lăng Chân và người đàn ông tên Thẩm Ngôn Sơ ôm ấp quấn quýt nhau, bức ảnh mờ nhạt không rõ nét nhưng có thể nhìn ra dấu vết của photoshop.
Nếu đối phương thực sự có chứng cứ thì chắc chắn sẽ không gửi những bức ảnh giả trân thế này. Vì vậy, giữa Lăng Chân và Thẩm Ngôn Sơ chắc chắn không có chuyện gì xảy ra.
Ngụy Tỷ biết.
Nhưng khoảnh khắc đó, anh vẫn muốn đập vỡ màn hình máy tính.
Đập cho vỡ vụn, từng mảnh tinh thể đều phải bấy nhầy, đến khi nào không thể nhìn thấy nữa mới thôi.
Bộ não giống như một vách núi đơn diện, lý trí đang ở mức báo động, tâm tính bạo lực ập đến một cách mạnh mẽ giống như một cơn sóng thần đập thẳng vào thần kinh. Nhưng giây tiếp theo, mãnh thú đã bị giam cầm, anh kìm nén cảm xúc dữ dội của mình lại.
Có người muốn hãm hại Lăng Chân, vấn đề này phải được giải quyết nhanh chóng.
Anh gọi một cuộc điện thoại, yêu cầu Triệu Ngạn tìm người của bộ phận kỹ thuật, giọng nói trầm thấp mà lạnh lùng.
Phải tóm được kẻ đó, Ngụy Tỷ tự nhủ, đừng nghĩ đến chuyện…có phải cô ấy đã từng thích người khác hay không nữa.
Các nhân viên IT của Khánh Tỷ bị đánh thức vào sáng sớm, ông boss cao lãnh của bọn họ vừa bắn qua một email, yêu cầu xác định địa chỉ IP.
Các nhân viên IT lập tức bị dọa sợ, thử ở nhà một đêm, sáng sớm liền chạy tới công ty. Ngồi trong văn phòng của Ngụy tổng, làm việc mà tay chân bủn rủn.
Bên kia không hề ngốc, dùng một hộp thư tạm thời không liên quan đến mình, sử dụng IP giả và ranh mãnh trải qua mấy lớp đệm trung gian nên khiến cho việc tìm ra vị trí chính xác của một cá nhân trở nên khó khăn hơn.
Ngụy Tỷ không hề cho các nhân viên IT xem nội dung của email, Triệu Ngạn cũng chỉ nhìn được đại khái một bức ảnh.
"Đây, đây là trò quái gì vậy?!"
Anh ta sững sờ.
Khoan nói đến cách làm này gà biết bao nhiêu, nhưng đây chẳng phải là đang chỉ vào mũi Ngụy tổng mà nói rằng anh ấy đã bị cắm sừng sao? Ai gan to như thế chứ? Tìm đường chết à??
Ngụy tổng của bọn họ dường như cũng không tức giận lắm, chỉ là toàn thân trên dưới toát ra khí lạnh đến thấu xương.
"Có phải là chị dâu kết thù với ai trong giới rồi không?" Triệu Ngạn gãi gãi đầu, anh ta cũng chạy đến công ty từ sáng sớm, tóc chưa kịp tạo kiểu nên rối bù: "Nên đối phương mới muốn ly gián quan hệ của hai người?"
Đôi mắt Ngụy Tỷ tối lại: "Điều tra ra thì biết thôi."
Thời gian trôi qua từng giờ, áp suất không khí trên người Ngụy Tỷ càng ngày càng thấp. Triệu Ngạn ở bên cạnh bủn rủn tay chân, mồ hôi trên trán nhân viên IT càng ngày càng nhiều.
Ngụy Tỷ mở miệng: "Nếu cần quyền hạn cao hơn, tôi sẽ tìm cách."
"Không, không cần..."
Hai mắt Triệu Ngạn sáng lên: "Tìm ra rồi à?"
Vẻ mặt của nhân viên IT hơi phức tạp.
Thông qua định vị IP chỉ có thể xác định được một phạm vi đại khái và không thể đảm bảo độ chính xác, nhưng anh ta phát hiện, hình như anh ta không cần phải xác định vị trí chính xác của cá nhân kia nữa, bởi vì...
Nhân viên IT lau mồ hôi lạnh: "Địa chỉ IP chính là trong công ty."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!