Tay cô rất mềm, mịn màng ấm áp, giống như không có xương.
Đây là lần tiếp xúc cơ thể đầu tiên kể từ khi bọn họ kết hôn.
Ngụy Tỷ rũ mắt xuống nhìn hai bàn tay đang tiếp xúc, cứng đờ trong giây lát. Nhưng sau đó, anh duỗi hai ngón tay ra chộp lấy cổ tay cô rồi hất sang một bên.
Lăng Chân xoa xoa cổ tay, lén lút liếc nhìn anh một cái, hình như không hề tức giận!
Quả nhiên, trước khi hắc hóa, tuy rằng tính tình của trùm phản diện có hơi tệ một chút, nhưng vẫn chưa tới mức không thể chung sống, vẫn còn hy vọng có thể cải tạo thành thanh niên tốt!
Trên mặt Ngụy Tỷ không có chút cảm xúc gì, đứng dậy khỏi ghế sô pha, liếc nhìn Lăng Chân một cái: "Cô muốn ly hôn sao?"
Lăng Chân mềm nhũn và lập tức bày tỏ: "Tôi không muốn!"
… Tạm thời không muốn.
Khi Ngụy Tỷ đứng dậy, cao hơn cô gần một cái đầu, cô vợ nhỏ gần như bị che phủ trong cái bóng của anh, cằm ngẩng cao, mắt sáng ngời, trông có vẻ rất ngoan ngoãn.
Ngụy Tỷ hơi nhướng mày, vẻ mặt có chút mỉa mai, sau đó không nói gì nữa, bước qua Lăng Chân, đi về phía cửa.
Lăng Chân nhìn lướt qua những sản phẩm chăm sóc da cao cấp đặt trước cửa, lập tức đoán được nay là ngày định kỳ Ngụy Tỷ đến thăm mẹ ốm nặng. Con người Ngụy Tỷ cố chấp thô bạo, tình cảm rất đạm bạc, nhưng Lăng Chân biết rằng người mẹ duy nhất trên đời tốt với anh là sự dịu dàng duy nhất còn sót lại trong trái tim người đàn ông này.
Thường ngày, Ngụy Tỷ đều đến bệnh viện một mình, nguyên chủ sẽ không đi cùng anh ấy, anh ấy cũng sẽ không yêu cầu cô đi.
Nhưng lần này, khoảnh khắc Ngụy Tỷ bước ra khỏi cửa phòng, vạt áo của anh đột nhiên bị kéo nhẹ, lực nhẹ giống như của một con thú nhỏ nào đó.
Anh xoay người lại, rủ mắt xuống nhìn thấy Lăng Chân đang ngước khuôn mặt nhỏ lên, giọng nói rất mềm nhẹ.
"Tôi đi cùng anh đến thăm mẹ."
...
Dọc đường không một lời nào.
Ngụy Tỷ không lái xe, cùng cô ngồi song song ở ghế sau, khoảng cách ở giữa rất xa.
Trong không gian bịt kín, hơi thở lạnh của Ngụy Tỷ có chút áp bức. Để chuyển sự chú ý của mình, Lăng Chân bèn mở điện thoại ra.
Có rất nhiều tin nhắn mới trên wechat, Lăng Chân mở ra, thấy ở trên cùng là một nhóm trò chuyện, cô nhấp vào xem danh sách thành viên trong nhóm, biết rằng đây là nhóm mà nguyên chủ đã năn nỉ rất lâu mới được Giản Ôn Di tốt bụng thêm vào.
Để hòa nhập vào nhóm nhân vật chính, mỗi ngày nguyên chủ đều chia sẻ thứ gì đó mà mình cho là thú vị vào nhóm, ai nói chuyện cũng muốn đáp lại, nổ lực tham gia vào cuộc trò chuyện của mọi người, khiến người khác phiền muốn chết.
Nam chính và bạn bè của anh ta chưa bao giờ thực sự tiếp nhận Lăng Chân, cũng rất xem thường sự xu nịnh của nguyên chủ, vì vậy cho dù Lăng Chân có ở trong nhóm nhưng bọn họ vẫn trêu chọc mà không kiêng nể gì.
Một số tin nhắn mới nhất là như thế này:
Tống Chiêu: "Hiểu Ninh đâu? Sao gửi hình xong lại mất dạng rồi?"
Tưởng Mỹ: "Chị gái kia vẫn đang ở trong phòng phẫu thuật à?"
Đinh Trạch: "Hiếm khi có chuyện hài hước như vậy, thế nào cũng phải nhân lúc còn nóng rêu rao một chút mới được! Lăng Chân nâng mũi hay là gọt xương vậy?"
Đơn nhiên Văn Hiểu Ninh không xuất hiện.
Bây giờ cô ta đang cãi cọ sứt đầu mẻ trán với thẩm mỹ viện, cố gắng lấy lại tiền từ thẩm mỹ viện xấu xa kia, nhưng rõ ràng, nó không dễ dàng như vậy.
Mấy người trong nhóm đợi một lúc không thấy phản hồi nên đành chán chường offline. Một lúc sau, điện thoại lại sáng lên, trong nhóm có tin nhắn mới.
Bọn họ mở ra một cách đầy mong đợi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!