Chương 18: Có người nhắc chị!

Có lẽ Tăng Hồng không thể ngờ được mặc dù có sách lược hoàn thiện, một người qua đường vẫn có thể tùy tiện đè ép fan hâm mộ.

Trong giây phút đầu tiên khi kênh bỏ phiếu mở ra, fan hâm mộ của Giản Ôn Di đều vào bỏ phiếu, blogger thi nhau tuyên truyền nhưng sự chênh lệch lại bắt đầu trở nên to lớn.

Chuyện này chỉ có thể nói rõ tất cả người qua đường nhìn qua ảnh thì đều chọn Lăng Chân!

Chính Lăng Chân cũng không tin được, cô ôm điện thoại hưng phấn một lúc. Sau đó cô chọt Ngụy Tỷ ở bên cạnh: "Này, anh có nhiều số phiếu..."

Nhưng người đàn ông bên cạnh cô không nhúc nhích, ánh mắt nhìn màn hình điện thoại di động còn đang chiếu video của cô nhiều lần.

Tổng cộng chưa đến hai mươi giây nhưng cũng không biết nhìn lần thứ mấy rồi.

Anh lười biếng dựa vào ghế sa lon, ánh mắt lại vô cùng tập trung. Lúc này Lăng Chân mới bình tĩnh lại, không biết sao cô lại ngượng ngùng, chọt eo anh: "Đừng xem nữa..."

Ngụy Tỷ nắm tay của cô, nhíu mày: "Đừng chọt loạn."

Lăng Chân nghe lời: "Ờ."

Khi anh xem hết video đó mới khóa điện thoại, Lăng Chân mới hỏi: "Anh có xem số phiếu không? Hình như số phiếu của tôi rất cao."

Ngụy Tỷ cũng không có vẻ kinh ngạc, anh đưa tay ra đặt sau lưng ghế sô pha bên cô: "Mắt không mù đều biết chọn thế nào."

Lăng Chân cũng không để ý mình gần như bị anh ôm phân nửa, cô chớp mắt một cái, mím môi: "Anh đang khen tôi sao?"

Đôi mắt của cô trắng đen rõ ràng, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên chờ được khen.

Ngón tay thon dài của Ngụy Tỷ quấn lấy đuôi tóc của cô, bên môi nở nụ cười, cúi đầu nói: "Bây giờ không sợ tôi rồi?"

Trước đó cô thấy anh còn run rẩy, bây giờ lại dám làm nũng ở trước mặt anh rồi.

Bây giờ Lăng Chân mới phát hiện khoảng cách của bọn họ rất gần, Ngụy Tỷ gần như nửa ôm cô. Lăng Chân có thể ngửi đươc mùi gỗ Linh Sam thoang thoảng từ trên người anh.

Cô vội vàng lùi về sau, trong đầu suy nghĩ một chút. Dường như gần đây Ngụy Tỷ hiếm khi lộ vẻ ngang ngược, hơn nữa đa phần đều đối với cô rất tốt khiến cô vô thức thân cận hơn nhiều.

Lăng Chân hơi vui vẻ, chẳng lẽ trùm phản diện đã vô thức thay đổi rồi sao? Nếu như tính cách của anh ấy có thể trở nên không còn ngang ngược cực đoan vậy nữa thì phải chẳng có thể loại bỏ nguy hiểm hắc hóa rồi không?

Như vậy thì sự tự do của cô cũng ở trong tầm tay rồi!

"Bởi vì gần đây anh trở nên hiền lành hơn." Lăng Chân cười đến híp mắt: "Tiếp tục như thế được không anh trai."

Ngón tay Ngụy Tỷ khoác lên vai cô hơi co lại, sau đó nhéo vành tai của cô: "Cũng được."

Tâm trạng của Lăng Chân rất tốt, cô đứng lên muốn đi về phòng, Ngụy Tỷ lại ôm eo cô lại kéo người cô vào lòng mình.

Anh vò lỗ tai cô đến nghiện, vuốt ve nơi thịt mềm kia: "Buổi chiều đi công ty với tôi."

"Đi làm gì?" Lăng Chân rụt cổ lại.

Ngụy Tỷ cong môi lên, nở nụ cười lạnh: "Cô cho rằng bọn họ để cho phiếu bầu của cô vượt qua bọn họ sao?"

...

Buổi chiều đến Khánh Tỷ, vừa lên tầng mười bảy thì Triệu Ngạn đã nghe tin chạy ra.

"Chị dâu!" Triệu Ngạn thấy ánh mắt như nhìn người chết của Ngụy Tỷ, dũng cảm kêu lên: "Chị chính là tiên nữ! Chị chính là Phù Thanh! Tôi sẽ luôn ủng hộ chị!"

Ngụy Tỷ hơi nghiêng người che Lăng Chân lại, nhíu mày nói: "Cút."

Lăng Chân ló đầu ra sau lưng anh, cười nói: "Còn chưa chắc đây, không biết được diễn không nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!