Diệp gia.
Diệp Thuý Vi mân mê trong tay một cây trâm cài bằng phỉ thuý hết sức tinh xảo.
Bên cạnh nha hoàn ánh mắt hâm mộ nhìn, không quên ba hoa một phen.
"tiểu thư, này là phần lễ của Mộ công tử gửi đến sáng nay, tiểu thư nhìn xem, chất lượng ngọc nhất đẳng, sáng bóng, chạm khắc lại tinh mĩ khẳng định là tốn không ít bạc. Người nói Mộ công tử phải chăng đã hiểu được tấm lòng của tiểu thư a?"
Nếu là dĩ vãng, Diệp Thuý Vi chắc chắn sẽ cười đến híp hai mắt, thần hồn say đắm còn ban thưởng không ít cho nha hoàn này.
Mà nha hoàn này cũng quen lợi dụng tính ngây ngô này của nguyên thân kiếm không ít lợi lộc.
Bất quá, lần này nàng ta quả thật xui xẻo. Bởi vì Diệp Thuý Vi này cũng sẽ không là Diệp Thuý Vi say mê Mộ Dật Hàn trước đây nữa.
Diệp Thuý Vi ánh mắt lạnh như băng đảo qua còn đang đứng thao thao bất tuyệt nha hoàn, làm nha hoàn thoáng sững sờ, nội tâm tràn ra sợ hãi.
"hình như phòng giặt còn thiếu người, ngươi đi phụ một thời gian đi" Diệp Thuý Vi lạnh nhạt.
Nha hoàn hoảng hốt quỳ xuống, nước mắt nước mũi tuôn ra, dập đầu cầu xin.
"ô..ô... tiểu thư, nô tì có tội, thỉnh tiểu thư trách phạt, nhưng đừng chuyển nô tì đi nơi khác, nô tì luyến tiếc ở bên cạnh hầu hạ tiểu thư.."
"đừng để ta lặp lại. Người đến, lôi tên này đi ra ngoài, phân đến phòng giặt"
Ngay lập tức, một bà tử mạnh khoẻ đi vào mặc kệ cho nha hoàn kia giãy dụa lôi kéo đi ra ngoài.
Căn phòng chìm vào yên tĩnh.
Chỉ là một nha hoàn, lại dám chân đạp hai thuyền, kết cấu di nương hãm hại nguyên chủ.
Nguyên chủ quá ngu si nên không biết, nhưng nàng cũng không phải nàng, thủ đoạn non nớt sao có thể qua mặt được nàng.
Nếu không có kẻ thông tri, làm sao nguyên chủ biết vị trí của Mộ Dật Hàn mà tiến đến để rồi toi mạng.
Phản bội nguyên chủ chưa hết, còn lén lút trộm đồ vật đi bán.
Không giết nàng ta là đã nhân đạo.
Trong khi đó..
Nhược Trúc nhàm chán lang thang trên đường. Mua một ít đồ ăn vặt, cho vào một túi vải mang trên lưng, hướng rừng thẳng tiến.
Trước mắt không có chi nhánh nhiệm vụ, nàng nghĩ mình nên tìm một nơi yên tĩnh để phân tích tính toán một chút về nhiệm vụ chính mà hệ thống giao cho nàng trước khi nâng cấp."Kiến tạo thế lực"
Nàng nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy vẫn là rừng ít người đến hơn. Đến tối lại vào thành thuê trọ ngủ vậy.
Trong rừng
Nhược Trúc ngồi vắt vẻo trên một cành cây, nhìn hồ nước trong veo gần đó ánh mắt phiếm sương mù.
Nàng nhớ lại lúc trước, quen biết hắn cũng tại một con suối, lúc đó nàng cứ ngỡ đấy là duyên phận. Bây giờ nghĩ lại, hẳn là kế hoạch tiếp cận của hắn đi.
Nghĩ đến tình cảm năm năm, phút cuối khi hai người định chung sống với nhau cả đời hắn lại phản bội.
Nàng bỗng có suy nghĩ, nếu hắn không phản bội, phải chăng nàng cũng sẽ không xuyên đến nơi này, mà nàng và hắn cũng sẽ hạnh phúc?
Có chút phiền táo xua đi suy nghĩ trong đầu, Nhược Trúc đang boăn khoăn tiếp theo mình sẽ làm gì thì 1 âm thanh máy móc vang lên.
"ding.. Phong Thanh Huyền hảo cảm độ +10"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!