Chương 25: “cục Cưng Anh Đã Thấy Hết Rồi”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Cỏ May Mắn

Giọng nói của anh trầm thấp, nhẹ đến mức cô không thể nghe rõ được nửa câu sau.

Nếu có thể….?

Bốn mắt nhìn nhau, Thịnh Tuệ ngơ ngẩn nhìn đôi mắt đen láy thâm tình của Chu Thời Dư, ánh mắt cô cuối cùng dừng trên đôi môi mỏng chuẩn bị hôn của anh.

Có phải là điều cô nghĩ không?

Sau lưng loáng thoáng truyền đến âm thanh của đám người chơi đùa sôi nổi trên bãi cỏ, Thịnh Tuệ mãi không thấy động tác tiếp theo của anh, cô chậm rãi chớp mắt.

Cô giơ tay nắm lấy vai Chu Thời Dư, kiễng chân lên, nghiêng đầu chủ động hôn lên khóe môi của anh như chuồn chuồn lướt trên mặt nước rồi ngập ngừng hỏi:

"…… Vừa rồi anh nói "nếu có thể" là ý này phải không?"

Một nụ hôn không nhiễm chút d*c vọng, cũng không nếm ra mùi vị của tình yêu, điều còn sót lại là hương thơm ấm áp và mềm mại trên cơ thể cô.

Dù vậy, khi Chu Thời Dư nhìn vào đôi mắt trong veo của người phụ nữ trước mặt, tà niệm trong đáy lòng anh bỗng ngo ngoe rục rịch, bụng dưới thắt lại.

Anh duỗi cánh tay dài ra ôm lấy vòng eo nhỏ của cô, khàn giọng nói với vành tai đỏ bừng của Thịnh Tuệ: "Thật ra vừa rồi anh nói…"

"Nếu có thể, em hãy gọi một tiếng "ông xã" cho anh nghe."

"……"

Giọng nam cười bên tai cô không giấu được vẻ lưu manh, Thịnh Tuệ nhận ra mình lại bị anh trêu chọc, cô mắng thầm sao người này cứ xấu xa như thế rồi nói thẳng: "Sao lúc nào anh cũng bắt nạt người ta thế?"

Khóe mắt cô bị gió chiều thổi nên hơi ửng hồng, dưới ánh đèn vàng ấm áp không những không đáng sợ mà còn có phần rực rỡ và quyến rũ mà cô không hề hay biết.

"Bắt nạt em đúng thật là lỗi của anh."

Ý cười trong đôi mắt của Chu Thời Dư càng sâu hơn, anh như nghiện ngập trong ánh mắt ấy trong chốc lát.

Thế rồi cái tên "đểu" này lại xuất khẩu thành thơ:

"Vậy xin bà Chu phải nhớ "bắt nạt" ngược lại anh đó nhé."

"……"

Thịnh Tuệ tạm thời từ chối nói chuyện với Chu Thời Dư, cô xoay người muốn rời đi nhưng lại phát hiện tay phải của mình vẫn còn nằm trong lòng bàn tay anh.

Cô cố ý nhẹ nhàng rút tay ra nhưng lại bị nắm chặt hơn, hơi ấm từ trên người anh không ngừng sưởi ấm gan bàn tay luôn bị lạnh của cô.

Cũng may Chu Thời Dư không có động tác gì tiếp theo, anh chỉ chậm rãi nắm tay dẫn cô về phía mọi người.

Thịnh Tuệ từ xa nhìn thấy đồng nghiệp của anh đều đang nhìn về phía hai người, trong mắt đầy vẻ hóng chuyện.

"…… Không ngờ sếp Chu yêu đương, à không, phải là kết hôn chứ, lại ngọt ngào như vậy.

Chó độc thân bị ăn no căng luôn rồi."

"Hết ôm ấp, hôn hít rồi nắm tay.

Đây là tình tiết trong phim truyền hình gì vậy? Khán giả nào có gu phim nhẹ nhàng đơn giản thì mau đến nhanh này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!