Tiêu Dã không có ở đây, Lý Chí Minh chuẩn bị ra về.
Hứa Chi Hạ còn hỏi: "Anh không đợi anh ấy à?"
Lý Chí Minh: "Đợi cậu ấy làm gì?"
Hứa Chi Hạ: "Để an ủi anh ấy chứ, không phải hai người là bạn tốt sao?"
Lý Chí Minh câm nín một lúc rồi cười: "Cậu ấy cần an ủi gì chứ? Đối với cậu ấy, an ủi chỉ là chọc vào lòng tự trọng của cậu ấy! Làm tổn thương thêm thôi! Không có lợi gì cả!"
Hứa Chi Hạ: "…"
Lý Chí Minh: "Hơn nữa, cậu ấy có gì mà không vượt qua được chứ!"
Đó không phải là một câu hỏi, mà là một câu khẳng định.
Lý Chí Minh vén rèm trong suốt: "Đi đây!"
Hứa Chi Hạ vẫn còn đang suy nghĩ, chậm rãi kêu một tiếng: "Anh Minh, tạm biệt!"
Khoảng một tiếng sau, Tiêu Dã trở về.
Hứa Chi Hạ luôn để ý đến cửa nên đã thấy Tiêu Dã quay lại.
Cô đang phân vân, không biết có nên đến nói chuyện với anh hay không.
Chẳng lẽ thật sự như Lý Chí Minh nói, anh sẽ đánh cô một trận sao?
Khi Hứa Chi Hạ vẫn còn đang phân vân, cô nhìn thấy Tiêu Dã cùng chị Giang đi qua trước cửa hàng tiện lợi.
Họ đi đâu vậy?
Hứa Chi Hạ chậm chạp đứng dậy ra khỏi cửa hàng tiện lợi.
Trước cửa hàng có một tủ nước, bên trong bày đủ loại đồ uống.
Hứa Chi Hạ đi qua tủ nước, thấy Tiêu Dã và chị Giang đang đứng ở một khoảng đất trống nói chuyện.
Cô lùi lại, tựa lưng vào tủ nước vểnh tai nghe.
Chị Giang nói với giọng ôn hòa: "Tiêu Dã, em còn trẻ, có chút nóng nảy là bình thường, chị hiểu. Nhưng chúng ta là kinh doanh, nhất định phải hòa khí sinh tài. Hôm nay chuyện này chị cũng tức, nhưng ồn ào lên không hay, còn có khách khác ở đây, không thể vì chuyện nhỏ mà mất cái lớn, em nói có đúng không?"
Tiêu Dã xin lỗi: "Chị, xin lỗi."
"Không sao đâu." Chị Giang nói, "Em cũng đừng để trong lòng, làm tốt công việc, tiền hoa hồng từ ca đêm hôm qua chị sẽ bù cho em! Em cũng không dễ dàng gì!"
Tiêu Dã: "Không cần đâu chị, chị đã giúp em nhiều rồi."
"Chúng ta phải tính sòng phẳng, đây vốn là những gì em xứng đáng nhận!" Chị Giang chuyển chủ đề, nghiêm túc nói, "Nhưng chị Giang cũng phải nói với em một câu, cũng là vì tốt cho em. Bây giờ em đã ra xã hội, phải kiềm chế tính khí, đừng quá nóng nảy nếu không sẽ tự làm khổ mình!"
Tiêu Dã nghe lời: "Em biết."
Chị Giang: "Vậy tiếp tục làm việc đi! Chị về nhà trước, trong cửa hàng em trông chừng nhé!"
Tiêu Dã: "Vâng."
Hứa Chi Hạ cảm thấy Lý Chí Minh nói không đúng!
Anh ấy nói Tiêu Dã sẽ không làm ở đây nữa nhưng không phải Tiêu Dã còn chủ động xin lỗi sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!