Chương 26: Bị Thương

Hứa Chi Hạ vào trung học, Phương Thanh đã bỏ sẵn băng vệ sinh vào trong cặp sách của cô.

Phương Thanh đã giải thích cho Hứa Chi Hạ về kiến thức sinh lý của nữ giới và dạy cô cách sử dụng.

Bây giờ, băng vệ sinh đã có trong cặp.

Nhưng mọi chuyện đến quá đột ngột.

Đã muộn.

Hứa Chi Hạ không thể nào đi đến nhà vệ sinh xa xôi trong bộ quần áo dính đầy máu.

Cô hoảng hốt ngồi lại trên ghế.

Mặc dù phản ứng của cô nhanh, nhưng vẫn có vài bạn học xung quanh phát hiện ra, nhìn cô với ánh mắt tò mò.

Hứa Chi Hạ cảm thấy lúng túng và khổ sở.

Cô không dám đứng dậy, ngay cả khi lớp trưởng kêu mọi người đứng lên, cô cũng không dám động đậy.

May thay, giáo viên không chú ý đến cô.

Nhưng cô rõ ràng cảm nhận được rằng khi lớp trưởng gọi mọi người đứng dậy, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, xem phản ứng của cô.

Cảm giác xấu hổ không thể giải thích được trong lòng Hứa Chi Hạ, đau đớn gấp trăm lần so với những lần bị bắt nạt trước đó.

Khi tan học buổi trưa, Hứa Chi Hạ đợi cho đến khi lớp học vắng hết người, treo cặp lên cánh tay, đi bộ về nhà.

Cặp sách che ngay chỗ máu, giúp cô che giấu dấu vết.

Cô đi trên con đường nhỏ về nhà.

Cô chỉ muốn nhanh chóng trở về.

Trên đường không có ai, mọi thứ đều im ắng.

Khi Hứa Chi Hạ cách nhà không xa thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân phía sau.

Cô không dám ngẩng đầu, co người lại bên lề đường.

Người đó chạy lướt qua cô tạo thành một làn gió.

Thời tiết gần đây nóng lên, Tiêu Dã mỗi buổi trưa đều về nhà giúp bà nội lật người, sợ bà bị loét khi nằm liệt giường.

Anh dừng lại, quay người, mồ hôi lấm tấm trên trán, không chắc chắn gọi: "Hứa Chi Hạ?!"

Hứa Chi Hạ giật mình, ngẩng đầu lên.

Khi đối diện với ánh mắt của Tiêu Dã, cô dừng lại, lập tức cúi đầu.

Tiêu Dã nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt của cô, liền bước tới: "Lại bị người khác bắt nạt sao?!"

Hứa Chi Hạ lắc đầu, hai chân không ngừng lùi lại, giữ khoảng cách, chỉ hy vọng anh nhanh chóng rời đi.

Nước mắt cô rơi nặng trĩu, cô lùi lại không biết phải làm sao, sắp trượt xuống dốc. Thấy vậy Tiêu Dã nhanh chóng tiến lên một bước, nắm lấy cánh tay cô kéo về phía mình: "Sao em lại khóc?!"

Khi anh kéo, cặp sách của cô cũng bị kéo ra.

Hứa Chi Hạ nhắm mắt, không còn kìm nén được, bật khóc thành tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!