Chương 691: Mộc nhân trận

"Đã đến bước này rồi, ta nói rõ mọi chuyện đi, người giết hại Lý Hiếu Cường, chính là ông, mướn người cướp bút ký của ta, cũng là ông, ông không muốn bất kỳ kẻ nào điều tra ra chuyện năm đó, ông sợ chân tướng bị người khác biết, sợ đại trận hiến tế năm đó bị phá hư!

Ngô lão tiên sinh, ta nói có đúng không?!."

Dưới sự bức ép của Diệp Thiếu Dương, Ngô Nhạc Ý vẫn bình tĩnh tự nhiên mà trở lại trước bàn trà, nâng chén trà lên, chậm rãi uống, ánh mắt thản nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Nếu ngươi có chứng cứ phạm pháp của ta, có thể giao cho cảnh sát, đến bắt ta, nếu không có thì…… người trẻ tuổi, phỉ báng là phạm pháp."

Diệp Thiếu Dương nhún vai, "Đừng có đe dọa ta, ta là người thiếu kiến thức pháp luật, không như ông am hiểu luật pháp, cho nên ta muốn hỏi một chút, cưỡng bức người khác tự sát, có tính là trái pháp luật không?

Bốn mươi chín mạng người đó, ta cũng không hiểu, bao nhiêu năm nay ông vẫn có thể sống như vậy được, đây là cái mà ông gọi là thuận theo Thiên Đạo à?

Lúc ông thưởng trà, không sợ bên trong có một sợi tóc của người chết sao?"

Ngô Nhạc Ý ngừng việc uống trà trong giây lát, chén trà trong tay run run lên, lại cũng không có phản ứng nào khác, nhưng có người không chịu được.

Ngô Từ Quân một bước đi tới, tức giận nhìn Diệp Thiếu Dương: "Câm mồm, Diệp tiên sinh, ngươi sẽ trả giá lớn cho những lời nói của mình!"

Diệp Thiếu Dương nhìn hắn một cái, "Ngươi thuộc môn phái nào?"

Ngô Từ Quân sửng sốt.

"Bụng ngón trỏ có vết chai, cầm bút viết phù trong thời gian dài, thân mình có sát khí lưu lại, chứng tỏ thường xuyên tiếp xúc với tà vật, cho nên lúc bắt tay ta đã biết, ngươi, là pháp sư."

Ngô Từ Quân nghe xong, cúi đầu âm thầm ngửi ngửi cổ áo mình.

Diệp Thiếu Dương cười nói: "Không ngửi được đâu, sát khí trên người của ngươi, chính ngươi không ngửi ra được, người bình thường cũng không thể."

Ngô Từ Quân ngược lại vẫn bình tĩnh, nói: "Đã sớm nghe đạo thuật Mao Sơn rất ghê gớm, có lòng muốn thỉnh giáo, lại không có cơ hội, mời Diệp thiên sư chỉ điểm vài chiêu."

Nói xong, nâng tay phải lên, lấy ra một thứ gì đó ném xuống đất, hai tay mở ra, ngón tay không ngừng biến hóa, sau khi đồ vật kia rơi xuống đất bỗng toát ra một làn khói nhẹ, một bóng hình người mờ ảo xuất hiện giữa hai người.

Là một đồ vật có cái cái đầu hình tròn, trên mặt đeo một tấm mặt nạ quỷ quái, động tác tay chân cứng đờ, nhưng tốc độ lại cực nhanh, nhào về phía Diệp Thiếu Dương.

"Con rối mộc nhân!"

Diệp Thiếu Dương vừa thấy, lập tức nói ra lai lịch.

Dùng pháp thuật để khống chế mộc nhân, loại pháp thuật này, rất nhiều tán tu dân gian biết dùng, nhưng mà mộc nhân sẽ bị điều khiển vô cùng cứng nhắc, không thể làm được gì, trên cơ bản không có thực dụng, chỉ dùng để biểu diễn mà thôi.

Nhưng Diệp Thiếu Dương phát hiện mộc nhân trước mắt này lại không giống như vậy: hành động cực nhanh, vượt xa nhân loại bình thường, hơn nữa cả người tản ra một loại linh lực thuộc tính mộc, rất là áp lực, lập tức gật đầu: "Cũng thú vị đó!"

Ngô Từ Quân cười khinh miệt: "Thú vị còn ở phía sau, Diệp tiên sinh, chú ý đó!."

Diệp Thiếu Dương chỉ "Uhm" một tiếng đáp lại.

Lúc này, mộc nhân đã đánh tới trước mặt, Diệp Thiếu Dương vẫn đứng im không nhúc nhích, nâng tay phải lên, như chưởng đẩy ra, ngón giữa áp lên trên ngón trỏ, bấm chỉ quyết, lăng không đánh qua, phá tan linh lực, một chưởng chụp vào mặt nạ của người gỗ, "Oanh"

một tiếng, người gỗ lập tức bị đánh tan nát.

Một chiêu, liền kết thúc.

Sắc mặt Ngô Từ Quân trầm xuống, tay phải lấy ra một khối đá dương chi bạch ngọc, tay trái không ngừng vẽ lên trên, miệng niệm chú không ngừng.

Mộc nhân bị đánh nát lại toát ra một làn khói nhẹ, những miếng gỗ tàn khuyết lay động, hợp lại với nhau thành hình, chỉ trong chớp mắt, đã thành bảy con mộc nhân, vây xung quanh Diệp Thiếu Dương, đồng loạt vây công tới, hai tay vung lên, tấn công giống như con người, nhịp nhàng tiến lui.

Mộc nhân trận! Đây chính là tuyệt học năm đó của Gia Cát Khổng Minh, tên này, thật là có chút bản lĩnh.

Diệp Thiếu Dương lập tức rút từ đai lưng ra Thái Ất Phất Trần, ở trong Mộc nhân trận mà du đấu, chỉ phòng ngự không phản kích, mục đích thăm dò quỹ đạo hoạt động của bảy con mộc nhân, qua mấy hiệp đã nắm giữ được bảy tám phần, đột nhiên tăng tốc, chân đạp Thiên Cương, phi thân vào trung tâm trận pháp, đi tới trước mặt một con mộc nhân, lấy đuôi Thái Ất Phất Trần dính chu da trên đầu móng tay trái, viết một chữ "Thân"

trên mặt của mộc nhân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!