Chương 391: Xét nhà, giết quỷ

Cửa bên ngoài tiệm thuốc mở rộng ra, Diệp Thiếu Dương bảo đám người cảnh sát ở bên ngoài, chính mình cùng Tạ Vũ Tình đi vào, cái tên "Vương lương" vẻ mặt ra vẻ không biết gì đứng ở sau quầy, nhìn Diệp Thiếu Dương nháy nháy mắt, rồi đi ra chào đón, chắp tay thi lễ, "Diệp tiên sinh, người đã tới!"

Diệp Thiếu Dương nhìn hắn "Ta tới hay không thì sao?"

"Hồ tiên sinh ….

Hồ Uy vừa mới đi rồi, đã đem đồ đạc hữu dụng đi hết"

Cảm giác khắp nơi một cái, không nhận thấy hai tên tiểu quỷ kia đâu, vì thế hỏi Vương lương.

Vương lương ánh mắt che dấu không được mất mát "Hắn đem hai tiểu quỷ kia đi rồi, không dẫn ta đi … bảo ta thủ cửa hàng, rồi hắn còn trở về."

Diệp Thiếu Dương cười nói "Hắn sẽ không trở lại nữa đâu."

"Ta biết bằng không cũng không mang toàn bộ đồ vật đi"

Vương Lương thở dài "Tiểu quỷ là dễ mang theo, chỉ cần ​một ​lá bùa liền thu lại, còn ta lại là trói buộc ….."

Diệp Thiếu Dương mỉm cười nhìn hắn "Ngươi cái gì cũng đều biết, vì sao còn bán mạng cho hắn?"

Vương lương sửng sốt nhìn hắn "Diệp thiên sư, ta là đi theo ngươi mà….."

Diệp Thiếu Dương nói "Ta đã cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi không có nắm lấy, đáng tiếc."

Nói xong, không đợi Vương lương phục hồi tinh thần, nâng tay phải lên, hai ngón tay cắm vào trên ấn đường là quỷ môn của hắn, lôi kéo ra phía ngoài, lập tức đem hồn phách kéo ra, tay trái kết pháp quyết, một chưởng chụp xuống, tức thì hồn phi phách tán, hóa thành tinh phách.

Tạ Vũ Tình sửng sốt vài giây, mới phục hồi tinh thần "Ngươi ….

cứ như vậy liền giết nó?"

"Thì làm sao?"

Tạ Vũ Tình lẩm bẩm "Ngươi không phải bắt quỷ xong, luôn sẽ siêu độ chúng nó sao?"

Diệp Thiếu Dương nhàn nhạt nói "Ta tuy biết rõ nó sẽ không hối cả, nhưng cũng tính là đã cho nó một cơ hội, loại trợ trụ vi ngược này, không có đáng đồng tình."

Tạ Vũ Tình nhìn hắn, gật gật đầu "Ta rõ, ta cũng hay bắn chết những tên tội phạm gàn bướng."

Diệp Thiếu Dương đi lên lầu trên lầu dưới cùng tầng hầm nhìn một lần, xác định không có gì nguy hiểm mới kêu Tạ Vũ Tình dẫn người đi điều tra kiếm bằng chứng, sau đó Tạ Vũ Tình lái xe chở hắn về nhà Trang Vũ Ninh.

"Vì cái gì ngươi không cho ta nổ súng bắn chết Hồ Uy, với chứng cứ hiện tại, hoàn toàn có thể chứng minh hắn là tội phạm giết người."

Trong lúc lái xe, Tạ Vũ Tình nhịn không được hỏi.

Diệp Thiếu Dương ngó nàng nói "Ngươi cho rằng ngươi có thể bắn chết hắn?"

Tạ Vũ Tình há hốc mồm "Súng lục bắn không chết hắn?"

"Không, súng lục sẽ bắn chết hắn, mấu chốt là hắn sẽ không cho ngươi cơ hội bắn trúng hắn, bất quá không phải là trọng điểm, ta thả hắn đi là có mục đích, là muốn tính toán luôn cả Bạch y nhân để một lưới bắt hết, cùng với sào huyệt nuôi ác linh của hắn."

Diệp Thiếu Dương đem kế hoạch của mình, lai lịch Qua qua, còn có hai sát tinh Thái âm sơn đuổi bắt Qua qua phát sinh xung đột với mình nói qua một lần.

Tạ Vũ Tình nghe xong giật mình "Cho nên, ngươi cố ý để Qua qua chui vào trong cơ thể nứt đầu, là vì dụ dỗ hai tên kia sao? Qua qua ….

có thể hay không gặp nguy hiểm?"

Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói "Hạt châu kia kêu là Âm dương ngọc, có thể hoàn toàn bảo hộ nó, chỉ cần nó không ra, bất luận kẻ nào cũng không cảm giác được nó tồn tại.

Tên nứt đầu lại không có chỉ số thông minh gì, hơn nữa đôi mắt của nó bị thương không có nhìn thấy, chỉ cần qua qua bất động trong bụng nó ngủ đông là nó cũng không cảm giác được dị thường."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!