Cao Hạnh Hạnh cẩn thận ôm khư khư hộp gỗ đỏ bằng khuỷu tay trái, suốt dọc đường đều trong trạng thái ngơ ngác.
Vì ngơ ngác nên cô còn lơ đãng đi theo người khác ra khỏi thang máy, đến nhầm tầng. Đến lúc quẹt thẻ báo lỗi mới phát hiện mình đi nhầm.
Cũng không thể trách cô, thứ cô đang ôm trong tay trị giá trị giá năm mươi vạn đấy.
À không! Là bốn triệu tệ.
Cũng có thể là tám triệu tệ.
Nhưng làm sao Lục Trạch Ngôn biết địa chỉ công ty và số điện thoại của cô?
Là từ buổi đấu giá sao?
Lúc đó cô mặc đồng phục, nghĩ vậy thì đúng là dễ tra ra thật.
Nhưng…tại sao anh lại gửi cho cô?
Cao Hạnh Hạnh định cất hộp cẩn thận rồi gọi lại cho Lục Trạch Ngôn để hỏi.
Cô còn chưa tới văn phòng đã nghe thấy tiếng ồn ào bên trong.
Lại có chuyện gì nữa đây?
Cao Hạnh Hạnh bước vào, các thành viên trong nhóm cô đang tụm lại thành một vòng, vừa nhảy cẫng lên vừa vỗ tay.
Diệp Tử nhìn thấy cô đầu tiên, chạy tới ôm chầm lấy cô: "Hạnh Hạnh, lão Trương không phải đi nữa rồi!"
"!!!" Trán Cao Hạnh Hạnh toát cả mồ hôi hột, chỉ sợ làm rơi mất "tám triệu tệ".
Diệp Tử vẫn đang phấn khích: "Chúng ta không cần qua sát hạch nữa, được chuyển thành nhân viên chính thức luôn."
Cao Hạnh Hạnh: "……"
Diệp Tử đột nhiên nhận ra điều gì đó, vội buông Cao Hạnh Hạnh ra: "Xin lỗi nhé, tớ quên mất tay cậu đang đau."
Cao Hạnh Hạnh nhìn chiếc hộp trong tay.
Là vì chuỗi vòng ngọc này sao?
Là do Lục Trạch Ngôn sao?
Lão Trương đứng giữa đám đông giơ tay ra hiệu để mọi người bình tĩnh lại: "Sau này mọi người cũng không được lơ là đâu nhé, tối nay cả bộ phận chúng ta đi ăn liên hoan!"
"Lão Trương, đơn hàng lớn thế này, ăn gì ạ?"
"Đúng đó, phải ăn chỗ nào đắt đăt ấy."
Vẻ mặt lão Trương không giấu nổi niềm vui: "Được! Diệp Tử, lát nữa cô tổ chức trong nhóm chat nhé, ăn gì thì để mọi người bỏ phiếu, quyết định xong thì gửi cho tôi."
"Vâng ạ."
Sau khi đám đông tản ra, văn phòng cuối cùng cũng yên tĩnh hơn một chút.
Lúc Cao Hạnh Hạnh còn đang phân vân nên bỏ phiếu cho buffet đồ Nhật hay lẩu hải sản thì màn hình điện thoại đột nhiên hiện lên cuộc gọi đến.
Cô nhìn số điện thoại "kỳ quặc" kia, tim bỗng hẫng một nhịp.
Cao Hạnh Hạnh vội chạy vào phòng trà nước, hít hai hơi thật sâu rồi mới nhấn nghe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!