Mặc dù mục đích ban đầu đến đây là vì Lục Trạch Ngôn nhưng Cao Hạnh Hạnh không thể không thừa nhận công việc hiện tại thú vị hơn công việc trước đây không ít.
Đầu tháng bảy Ngọc Hòa liên tục mưa to suốt mấy ngày.
Một ngày nọ, sau giờ nghỉ trưa, nhóm của họ bị lão Trương gọi đến họp khẩn cấp.
Bình thường Lão Trương không nghiêm khắc lắm, thậm chí thỉnh thoảng còn đùa giỡn với mọi người.
Nhưng lúc này anh ta đứng ở đầu bàn họp, chống hai tay lên bàn, nhíu mày: "Dự án này liên quan đến tiền đồ của tôi, cũng liên quan đến tiền đồ của các cậu. Tôi nói trước, ai mà gây ra sai sót chắc chắn công ty sẽ không giữ lại."
Dự án gì mà nghiêm trọng vậy?
Trong bầu không khí căng thẳng, một tiền bối hoạt bát trong nhóm mở miệng: "Lão Trương, là dự án gì thế?"
Lão Trương đáp: "Tuần sau có buổi đấu giá ở Bảo tàng Nghệ thuật tỉnh, các cậu nghe nói chưa?"
Buổi đấu giá ở Bảo tàng Nghệ thuật tỉnh?
Ai mà chưa nghe chứ?
Làm trong ngành tài chính, mấy tin tức thời sự thế này sao có thể bỏ qua.
Lão Trương nói tiếp: "Dự án này, phía bên kia quyết định hợp tác với ngân hàng chúng ta. Tôi đã tranh thủ được, giờ giao cho nhóm mình phụ trách."
"Nhưng lão Trương, dạng dự án như đấu giá, làm giám sát vốn, đánh giá rủi ro này nọ, trước giờ chúng ta cũng nhận nhiều rồi mà, sao lần này lại nghiêm trọng vậy?"
"Các cậu biết ai đứng sau buổi đấu giá này không?"
"Ai vậy?"
"Tập đoàn Lục thị."
Vừa mới chợp mắt sau giờ nghỉ trưa, Cao Hạnh Hạnh còn đang chống cằm ngái ngủ. Vừa nghe đến bốn chữ "Tập đoàn Lục thị" cô giật mình trượt tay, suýt đập cằm xuống bàn.
Tập đoàn Lục thị?
Cô lập tức giơ tay.
Lão Trương nhìn cô: "Tiểu Cao?"
Cao Hạnh Hạnh rướn cổ: "Là Tập đoàn Lục thị nào vậy ạ?"
"Là nhà đứng đầu trong bốn đại gia tộc Hoa kiều ở Bắc M. Gần đây nội bộ ngân hàng cũng lan truyền thông tin rồi, các cậu không biết sao? Tự lấy điện thoại tra đi." Thấy ai cũng lấy điện thoại ra lão Trương gõ bút xuống bàn: "Họp xong rồi tra."
Đúng là… Tập đoàn Lục thị thật.
Tưởng rằng đã hết hy vọng, không ngờ giờ lại như "ánh sáng le lói sau tán liễu rậm rạp".
Lão Trương hạ giọng: "Thông tin nội bộ cho biết, Tập đoàn Lục thị trước đó đã liên hệ với nhiều ngân hàng, gần sát ngày mới đột nhiên chọn ngân hàng mình."
"Vậy là họ muốn hợp tác với ngân hàng mình?"
"Không phải rõ ràng rồi sao?"
Câu hỏi ngược chính là câu khẳng định.
Mọi người trong phòng họp bắt đầu xì xào bàn tán.
Lão Trương vỗ bàn, chỉ vào mọi người: "Từ hôm nay trở đi, ngoài việc theo dõi các dự án cũ, mọi người phải luôn trong trạng thái sẵn sàng. Làm thật tốt dự án này cho tôi, sau này… phúc lợi không thiếu đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!