Trên đường từ bệnh viện trở về nhà, Cao Hạnh Hạnh tựa đầu vào cửa kính xe, suốt quãng đường không nói một lời.
Về đến nhà, Lục Trạch Ngôn giúp cô cất áo khoác, khăn quàng cổ các thứ xong, rồi thấy cô đang cầm tờ phiếu xét nghiệm ngồi đờ đẫn trên thảm.
Lúc này anh mới hiểu, cô gái nhỏ hôm đó chỉ đang trêu chọc anh mà thôi.
Cô chưa từng thật sự nghĩ đến việc sinh con gái cho anh.
Ít nhất, hiện tại là chưa.
Lục Trạch Ngôn cũng ngồi xuống thảm, anh ôm lấy vai Cao Hạnh Hạnh, nhẹ nhàng hôn lên tóc cô.
Cao Hạnh Hạnh cụp mắt xuống, không muốn nói gì.
Cô biết đây là hậu quả do chính mình chuốc lấy, chơi quá trớn, kết quả lại tự đẩy bản thân vào.
Lục Trạch Ngôn cũng không biết nên nói gì. Trước nay anh chưa từng thấy khó xử như thế này.
Hồi đó anh quyết định dự án cả trăm triệu cũng chỉ mất một khoảnh khắc.
Vậy mà giờ lại không thể đưa ra nổi một lựa chọn trong câu hỏi hai đáp án.
Anh chắc chắn không muốn ép cô làm điều cô không muốn.
Nhưng cũng biết rằng, nếu bỏ đứa bé, cơ thể cô sẽ chịu tổn thương lớn.
"Lục Trạch Ngôn."
"Ừm?" Lục Trạch Ngôn nâng khuôn mặt lạnh lạnh của cô lên, dịu dàng nói: "Em nói đi."
"Em chưa chuẩn bị để làm mẹ, em cũng không biết làm mẹ là như thế nào." Cao Hạnh Hạnh khẽ vuốt bụng phẳng lì: "Lỡ như… em làm không tốt thì sao?"
Tính cách của cô vốn lười biếng, nhưng bây giờ phải đối mặt với trách nhiệm hoàn toàn về một sinh mệnh trong bụng, cô cảm thấy sợ hãi.
Lỡ như đứa bé bị bệnh thì sao?
Lỡ như nó lớn lên không có nhân cách tốt thì sao?
Nếu mọi điều không tốt của đứa trẻ đều bắt nguồn từ cô — vì cô không dạy dỗ tốt, vì cô không phải người mẹ tốt?
Cảm giác ấy quá đáng sợ.
Cao Hạnh Hạnh níu lấy tay áo Lục Trạch Ngôn: "Lục Trạch Ngôn, em sợ."
"Đừng sợ." Lục Trạch Ngôn ôm lấy lưng cô, kéo cô vào lòng: "Hạnh Hạnh, em có thể tin anh."
Cao Hạnh Hạnh khựng lại một lúc.
Lục Trạch Ngôn: "Tin anh, anh sẽ là một người bố tốt."
Lúc anh nói câu đó, tay phải dịu dàng vuốt má cô, ánh mắt nghiêm túc.
Nói xong, trán anh tựa vào trán cô.
Đó là một sức mạnh khiến người ta an tâm.
Chỉ trong khoảnh khắc, nỗi sợ trong lòng Cao Hạnh Hạnh vơi đi rất nhiều.
Vì cô tin, Lục Trạch Ngôn sẽ yêu đứa trẻ này thật nhiều, thật nhiều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!