Từ Chu Thành trở về Bắc Đô, cách kỳ thi đại học còn 20 ngày.
Trong nháy mắt một tuần trôi qua, chỉ còn lại 14 ngày.
Trên bàn học của Tiết Nhất Nhất chất đầy sách vở và bài kiểm tra như những ngọn núi nối tiếp nhau, nhìn từ phía trước, gần như sắp nhấn chìm thân hình mỏng manh của cô.
Cô muốn kiểm soát điểm số một cách chắc chắn hơn.
Cũng đang phân vân về việc điền nguyện vọng cuối cùng.
Dĩ nhiên cô muốn rời khỏi Bắc Đô theo kế hoạch ban đầu.
Nhưng lời nói của Thi Cảnh đã nhắc nhở cô, chỉ có thể ở trong tầm mắt của anh ta.
Lúc đó cô còn chưa biết nhiều bí mật của anh ta.
Sau khi trải qua một chuyến đi đến Hồng Kông.
Cô biết quá nhiều rồi.
Nếu bây giờ trốn khỏi tầm mắt của anh ta, liệu anh ta có để cô sống sót hay không cũng khó nói…
Chuông tan học vang lên.
Tiết Nhất Nhất hoàn hồn, trong lớp đã không còn lại bao nhiêu bạn học.
Tiết Nhất Nhất thu dọn cặp sách về nhà.
Hôm nay là ngày 24.
Ngày 24 hàng tháng là ngày gia đình của nhà họ Thi, ông cụ Thi yêu cầu các thành viên trong gia đình cố gắng về nhà ăn tối vào ngày này.
Nhưng Thi Cảnh chưa bao giờ xuất hiện trên bàn ăn vào ngày này.
Tiết Nhất Nhất như mọi ngày bước vào nhà vào sảnh lớn.
Đi được hai bước, ánh mắt liếc thấy bóng đen trên ghế sofa bên cạnh.
Sảnh lớn có trần cao kiểu Ý, đèn chùm pha lê buông xuống như thác nước.
Trên ghế sofa, một người đàn ông mặc đồ đen, ánh đèn pha lê hắt lên người anh thành những vệt sáng loang lổ.
Hai chân gác lên bàn trà, hai tay khoanh trước ngực, gáy tựa vào lưng ghế sofa, đầu hơi ngửa ra sau, tóc chải ngược, để lộ hai vạch khắc bên trái.
Là Thi Cảnh.
Từ góc nhìn của Tiết Nhất Nhất, có thể thấy sống mũi cao thẳng, đôi môi kiên nghị của Thi Cảnh, cùng vài sợi râu xanh lún phún ở cằm.
Thi Cảnh nghe thấy tiếng động, quay nửa vòng cổ, lười biếng nhìn Tiết Nhất Nhất.
Dove_Serum vùng da cánh
Ánh mắt chạm nhau.
Trong lòng Tiết Nhất Nhất như có một ngọn lửa bùng lên.
Lông mi cô run lên, nuốt nước bọt, khom người cúi đầu, hai tay nắm chặt dây cặp sách, hai chân nhanh chóng đi về phía cầu thang xoắn.
"Thấy người mà không chào hỏi…" Ánh mắt Thi Cảnh đuổi theo Tiết Nhất Nhất, anh đặt đôi chân dài xuống khỏi bàn trà, "Tiết Nhất Nhất, học hành vứt vào bụng chó rồi à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!