Các báo cáo khám sức khỏe lần lượt được gửi đến tay.
Hách Gia Âm không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ là cơ thể suy nhược, cần được bồi bổ.
Ra khỏi bệnh viện, cô không về nhà mà đến thẳng nhà một thầy thuốc Đông y lớn tuổi.
Thầy thuốc bắt mạch cho Hách Gia Âm, cau mày lo lắng, nói rằng cô đã bị tổn thương nguyên khí, tổn hại đến gốc rễ của cơ thể.
Ông còn cảnh báo, nếu không nhân lúc còn trẻ mà dưỡng lại cho tốt, về già chắc chắn sẽ phải chịu khổ nhiều.
Sau khi về nhà, Hách Gia Âm trở thành một "búp bê sứ" cần được chăm sóc tỉ mỉ.
Cô bị "nhốt" trong nhà.
Vai không được vác, tay không được xách.
Không được để nóng, không được để lạnh, không được ra gió.
Ba bữa một ngày đều do chuyên gia dinh dưỡng cẩn thận chuẩn bị.
Còn phải uống thuốc bắc, ngâm tắm thuốc…
Khoảng thời gian đó, Hách Gia Âm cảm thấy mình như bị ngấm hết mùi thuốc.
Vì vậy, dù trong lòng muốn quay về gặp ông cụ Thi nhưng cô vẫn chưa chủ động nhắc tới.
Cô không muốn mang "mùi bệnh tật" đi gặp người lớn.
Thi Cảnh cũng luôn ở nhà.
Theo lời anh, anh cũng cần nghỉ ngơi một thời gian, vừa hay có thể giám sát cô, một người vốn khó uống thuốc.
Lời này của anh chẳng có mấy phần thật.
Thầy thuốc Đông y đã bắt mạch cho anh, nói rằng cơ thể anh rất tốt, chỉ hơi nóng gan.
Anh nói gan anh nóng đều là do bị cô chọc tức.
Bây giờ Hách Gia Âm cũng không còn là người khó uống thuốc nữa, vì muốn dưỡng tốt cơ thể nên cô đều tự nguyện uống.
Nhưng thuốc thật sự rất đắng, rất khó uống.
May mắn là, mỗi lần uống xong đều có một viên kẹo sữa được nhét vào miệng, xua đi vị đắng chát ấy.
Thầy thuốc Đông y còn đề nghị Hách Gia Âm mỗi ngày vào khoảng 10 giờ sáng phơi lưng dưới nắng hai mươi phút.
Nói rằng làm vậy có thể ôn thông kinh lạc, trừ ẩm đuổi hàn, còn có lợi cho sức khỏe xương khớp, tăng cường hấp thụ canxi, giảm bớt tâm trạng khó chịu…
Tóm lại là có rất nhiều lợi ích.
Acnes
Ban công ngoài trời của phòng ngủ, bên ngoài không có tòa nhà nào che chắn, hướng lại vừa đẹp, là một nơi lý tưởng để phơi lưng.
Chỉ cần thời tiết không tệ, Thi Cảnh sẽ đúng giờ ngồi vào chiếc ghế dài trên ban công, để Hách Gia Âm c** tr*n phần trên, nằm úp vào lòng mình phơi lưng.
Những ngón tay xương dài của anh luồn vào mái tóc đen.
Da cô trắng, trắng đến trong suốt, dưới ánh mặt trời ánh lên vẻ bóng bẩy, sáng mịn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!