Chương 13: Gần Gũi Và Ghét Bỏ

Tiêu Hạ An bừng tỉnh từ trong giấc mộng, hai mắt mở to nhưng dường như vẫn chưa định hình được điều gì.

Gương mặt Thẩm Sơ Phong bỗng dưng hiện ra trước mắt, cậu chưa kịp chống tay ngồi dậy thì đã bị một bàn tay dày nặng đè lại.

"Cậu mơ thấy ác mộng sao?"

Trong bóng đèn mờ mờ ảo ảo, Tiêu Hạ An không cách nào thấy rõ phản ứng của Thẩm Sơ Phong.

Nhưng thông qua chất giọng khàn khàn của anh, cậu chắc mẩm cậu chủ đang hưng phấn vì một điều gì đấy không phải rõ ràng.

Nhưng bỏ qua tất cả điều ấy, cậu vẫn phải trả lời một cách máy móc.

"Không có, thưa cậu chủ."

Tiêu Hạ An nuốt nước bọt trả lời.

"Nói dối."

Câu trả lời của người vệ sĩ tất nhiên khiến Thẩm Sơ Phong rất không hài lòng.

Từ những giọt nước mắt, vẻ mặt đau đớn vặn vẹo của cậu, hắn chắc mẩm cậu đã mơ thấy một cơn ác mộng đáng sợ.

Và tự sâu trong đáy lòng có một giọng nói thôi thúc hắn hỏi về cơn ác mộng đó.

Nhưng đó thật sự là ác mộng sao?

Không.

Tiêu Hạ An chắc chắn đây không phải là một câu nói dối nhưng nó cũng hoàn toàn không phải là một câu nói thật.

Giấc mơ không có gì đáng sợ, nhưng lại làm cậu đau lòng không thôi.

Nhưng dù cho nó là ác mộng hay không thì cũng không quan trọng lắm.

Bởi thực tại khó chịu và giày vò của cậu vẫn ở đây, chút mộng mị đó là gì đâu.

"Cậu khóc."

Thẩm Sơ Phong ngồi xuống bên cạnh người vệ sĩ của mình, ghé sát tai cậu thầm thì.

Hơi thở nóng bỏng phả vào trong tai khiến lòng cậu ngứa ngáy cả lên, nhưng Tiêu Hạ An không dám nhúc nhích cũng không dám thở mạnh.

Bàn tay lạnh lẽo của cậu chủ đang lau đi những giọt nước mắt còn nóng hổi lăn trên má cậu.

Những khớp ngón tay gân guốc rõ ràng mơn trớn trên gò má, lưu luyến nơi hàng chân mày, khoé mắt, khoé môi.

Không khí này thật kì lạ.

Nếu không biết, còn tưởng cả hai là tình nhân và hành động của Thẩm Sơ Phong rất chi là dịu dàng nữa.

Thẩm Sơ Phong đưa ngón tay cái dính nước mắt của cậu lên miệng liếm.

Cái vị mặn mặn ươn ướt ấy kích thích khát vọng ẩn sâu trong con người hắn.

Cổ họng hắn khát khô, hơi thở trở nên ồ ồ khó nhịn.

Tiêu Hạ An cũng cảm nhận được những biến đổi của thiếu gia cho nên cậu lặng lẽ kiềm nén hơi thở của mình lại.

Cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của bản thân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!