Thẩm Sơ Phong tuy không nói nhưng có thể cảm nhận được sự khác biệt của người đi sau lưng mình.
Dường như cậu lạnh nhạt và ít nói ít cười hơn nhiều, hơn nữa, cậu còn cố tình tránh né ánh mắt của hắn nữa.
Lúc này đây, trong khi hắn đang ngồi trong thư phòng xử lý việc trong công ty, nhìn qua tấm gương, có thể thấy người đứng sau hoàn toàn chăm chú nhìn sàn nhà trắng bóng, không chút để ý nào đến người chủ nhân là Thẩm Sơ Phong hắn đây.
Cậu định đối đầu với hắn
- đó là suy nghĩ thốt ra trong đầu ngay lúc này.
Nhưng thái độ dạo này của Tiêu Hạ An quả thực rất ngoan ngoãn, bảo gì làm nấy, hoàn toàn không tìm ra chút lỗi lầm nào.
Giá như cậu cứ như ngày xưa thỉnh thoảng mắc lỗi, hắn sẽ cảm thấy bên cạnh mình là con người ấm áp chứ không phải là một cỗ máy lạnh lùng không chút cảm xúc.
Tiêu Hạ An đang cúi đầu đếm từng giây thì bỗng nhiên nghe tiếng chửi thề của chủ nhân mình, sau đó là tiếng vứt bút giấy sột soạt.
Một chiếc bút máy đắt tiền lăn đến bên chân của cậu.
Tiêu Hạ An như thoát khỏi cơn mê của mình, cậu đang suy nghĩ có nên nhặt cây bút không nhỉ.
Nhưng thôi, vẫn nên đợi lệnh của cậu chủ mà thôi.
Nếu cậu chủ muốn vứt nó đi cậu cũng không có quyền nhặt lại.
Rầm….
"Aaa… aa…"
Trong lúc đang suy nghĩ vẩn vơ, Tiêu Hạ An bị Thẩm Sơ Phong quặp cổ nằm trên bàn.
Mặt cậu đập xuống mớ tài liệu trên bàn, cổ bị người ta nắm chặt, khó khăn hít thở.
Cậu mở miệng thở dốc, la mấy tiếng nhưng sợ cậu chủ giận nên cuối cùng cũng thôi.
Hai bàn tay nắm chặt, cố gắng tĩnh tâm lại.
Nếu hôm nay cậu bị bóp cổ chết ở đây, có ai sẽ khóc cho cậu không nhỉ? Cậu chủ có thể chôn cậu ở đâu nhỉ?
"Aahh…"
Thẩm Sơ Phong tăng lực cánh tay, rất nhanh đã khiến người bên dưới mặt mày tái mét.
Hai bàn tay theo quán tính quơ quào lung tung.
Thẩm Sơ Phong cũng không hiểu hành động của mình lúc này.
Hắn căm ghét thái độ của Tiêu Hạ An.
Cậu tỏ vẻ ngoan ngoãn nghe lời hắn nhưng trong tâm thì sao, chắc chắn là chống đối hắn.
Cậu càng cun cút nghe lời, hắn càng thấy chướng mắt.
Cậu càng ngoan ngoãn hiền lành ít nói, hắn càng thấy cậu như con ngựa bất kham.
Thẩm Sơ Phong muốn giết chết Tiêu Hạ An.
Người chết mới là người ngoan ngoãn nhất.
Phải không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!