Chương 24: Ở lại một đêm?

Doãn Trì không suy nghĩ nhiều mà gật đầu đồng ý ngay. Dù sao cũng cần đưa chó ra ngoài đi dạo, nhưng mà bây giờ vẫn chưa kịp mua dây xích hay vòng cổ, có lẽ phải bế tạm đi trước.

Nam Vu Hạ vui mừng nhảy cẫng lên hai cái, còn chưa nghĩ nên nói gì tiếp theo thì khi xoay người, nhìn thấy ban công nhà Doãn Trì. Cậu tròn mắt ngạc nhiên, để mặc anh đứng đó và chạy vọt thẳng đến nơi đó.

Cả ban công được lấp đầy bởi những chậu cây sen đá nhỏ, gần như không còn chỗ để đặt chân. Toàn là những cây đáng yêu và mềm mại đang chiếm lĩnh hết cả không gian.

Tuy tùy tiện là thế, nhưng nó lại không hề bừa bộn chút nào. Những cây sen đá rõ ràng được sắp xếp theo kích thước: chậu lớn đặt dưới đất, chậu nhỏ hơn được xếp ngay ngắn trên các kệ, tầng tầng lớp lớp, nhìn kỹ thì thấy vô cùng gọn gàng ngăn nắp.

"Trời ơi, nhiều sen đá quá…" Nam Vu Hạ thốt lên đầy kinh ngạc.

Nhắc đến loại thực vật này, Doãn Trì như được khơi gợi hứng thú, anh bước tới, cũng tựa vào khung cửa ban công và lần lượt giới thiệu từng chậu cây cho cậu.

Anh đưa tay lấy xuống một chậu nhỏ từ kệ cao nhất, đưa cho Nam Vu Hạ xem: 

"Đây là chậu mà tôi thích nhất, cũng là cây sen đá đầu tiên tôi trồng."

Nam Vu Hạ cẩn thận đón lấy, nhẹ nhàng nâng trong lòng bàn tay. Chậu sen đá này có những chiếc lá hình tròn dẹt, mũm mĩm, màu xanh nhạt tươi tắn như có thể ch ảy nước, trông cực kỳ đáng yêu.

Cậu nhìn chậu cây nhỏ nhắn, ngây ngô này mà không thể tưởng tượng nổi nó rút cục có gì liên quan đến Doãn Trì.

"Sao mà… dễ thương quá vậy."

Nghe Nam Vu Hạ khen cây sen đá yêu quý của mình, khóe môi Doãn Trì không giấu được mà cong lên. Anh nói: 

"Nó còn có tên nữa đấy."

Nam Vu Hạ ngạc nhiên chớp mắt, chưa từng nghe ai đặt tên cho cây, thế nên cậu liền mong chờ anh nói.

Doãn Trì tự hào đáp: 

"Gọi là George."

Nam Vu Hạ sững người:

"Hả? Gì cơ?"

Doãn Trì chỉ cười khẽ, không giải thích, đưa tay xoa đầu Nam Vu Hạ rồi xoay người đi về phía bếp:

"Tối nay muốn ăn gì? Tôi nấu cho."

Nam Vu Hạ cẩn thận đặt chậu sen đá trở lại kệ, vội vàng chạy theo.

Bếp nhà Doãn Trì lớn hơn Nam Vu Hạ tưởng. Tủ lạnh chứa đầy nguyên liệu nấu ăn, được sắp xếp ngăn nắp. Ngăn trên để các loại thịt và trứng, ngăn dưới xếp một hàng rau củ thẳng tắp.

Doãn Trì lấy ra cánh gà, cải xoăn, bông cải xanh, và một ít cá phi lê tươi, đặt trên mặt bếp rồi từ tủ lấy thêm một hộp gạo, đưa cho Nam Vu Hạ nhờ cậu vo gạo.

Nam Vu Hạ đứng ở bồn rửa, vừa vo gạo vừa ngẩn ngơ suy nghĩ.

Bình thường cậu thấy Doãn Trì không nói nhiều, dáng vẻ lạnh lùng đẹp trai, thế mà không ngờ anh lại có nhiều sở thích dễ thương đến vậy.

Anh đúng là có sức hấp dẫn thật. Đã là một bartender chuyên nghiệp, đã vậy còn có sở thích đọc sách, thích chụp ảnh, mê mô hình máy bay, thậm chí còn chăm cả một ban công đầy sen đá đáng yêu, lại dịu dàng với chó mèo nữa.

Nếu anh mà thích con gái, thì sau này vợ anh chắc chắn là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian, có thể khiến bao cô gái khác phải ganh tỵ.

Đúng là hình mẫu chồng quốc dân.

Cậu chỉ cần vo gạo hai, ba lần là được, nhưng đầu óc cứ phiêu đãng không đặt vào việc này nên cứ đổ nước vào, vo vo, rồi lại đổ nước ra.

Nước vo gạo đã trong vắt, Doãn Trì nghiêng đầu nhìn vào nồi qua vai cậu, cười trêu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!