Takeshi Motobu cầm micro, tò mò hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Giọng nói thô ráp của gã được khuếch đại bằng loa chất lượng cao khiến người nghe khó chịu, tim đập nhanh hơn.
Người đàn ông vạm vỡ có biệt danh là "Kim Hổ", nghe xong, hắn mỉm cười với Takeshi Motobu: "Không có gì đâu anh Motobu, chỉ là một chuyện hận thù cá nhân mà thôi."
Takeshi Motobu đặt micro xuống, ngồi thẳng dậy: "Tao muốn nghe."
Kim Hổ cố nén sự bực tức trong lòng, nở một nụ cười như gió xuân, cố gắng giải thích ngọn nguồn cho ông chủ của mình.
Bây giờ Kim Hổ là một phó lãnh đạo của một tổ chức lính đánh thuê cỡ nhỏ.
Dù trước đây hắn là một ông trùm của một băng đảng.
Tổ chức Blast của hắn từng có một giai đoạn hận cũ thù cũ khó nói đối với Henna.
Khi vừa bắt đầu, tổ chức Blast hoạt động chủ yếu ở khu Trường An.
Trước khi Henna đến Trường An thì nơi này cũng không được gọi là "Trường An" mà chỉ là một khu vực hỗn loạn.
Công việc mỗi ngày của Kim Hổ là thể hiện sức mạnh cơ bắp của mình, dẫn đàn em bặm trợn cơ bắp nghênh ngang đi khắp ngõ hẻm thu phí bảo kê từ những hộ gia đình bình thường.
Nếu ai phản kháng thì sẽ bị đánh đập.
Nhưng Kim Hổ cũng không muốn băng đảng của mình chỉ dừng lại là một băng đảng cấp thấp mà thôi.
Hắn là một người có tầm nhìn.
Sau khi dành dụm được một số tiền lớn, hắn dành một phần chu cấp cho anh em của mình, phần còn lại dành cho bộ phận nhân sự của công ty Thụy Đằng.
Hắn cũng sẽ chủ động dẫn anh em của mình làm chân tay không công cho Thụy Đằng để duy trì sinh hoạt phí.
Kim Hổ gọi đó là một khoản đầu tư dài hạn.
Chỉ cắn nắm chắc cơ hội, được công ty lớn chú ý và trở thành một phần thế lực ngầm của họ, những kẻ lang thang này sẽ có một tấm vé làm ăn ổn định lâu dài, không cần phải đi khắp phố để đối phó với những người bán hàng rong, công nhân nhỏ bé chỉ biết vắt óc mỗi ngày vì cơm áo gạo tiền.
Kim Hổ đã làm tốt công việc kinh doanh này và sắp đạt được một sự nghiệp lớn.
Cho đến một ngày, một chàng trai trẻ đến khu Trường An.
Ngày hôm đó, Kim Hổ dẫn hai tên đàn em của mình ra ngoài để thu tiền bảo kê.
Khi Kim Hổ nắm lấy tai của một cô gái bị điếc đang bán đậu phụ nóng ở bên đường và lục túi của cô một cách tục tĩu, một người nào đó chợt vỗ vào vai hắn từ phía sau.
Lúc đó là giai đoạn đáng tự hào của Kim Hổ.
Hắn biết xung quanh có rất nhiều tiểu thương khác đang theo dõi hành động của hắn, hầu hết đều mang vẻ mặt sợ sệt không dám nói gì.
Hắn không quan tâm đến điều đó.
Những người đó vốn đã bị mình dọa sợ cho chết khiếp không dám phản kháng lại!
Cho nên Kim Hổ vẫn không thèm quay đầu.
Cuối cùng, hắn lại bị tát mạnh ở bên tai!
Cú tát nặng nề và đột ngột đến mức tai Kim Hổ ù đi, sự nhục nhã và tức giận theo máu dồn lên đỉnh đầu.
Hai mắt hắn nổi đầy tơ máu vì cú tát. Một lúc lâu sau hắn mới lấy lại được sự tập trung và nhìn rõ ai đã tát mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!