Chương 24: Gặp gỡ (4)

Tối hôm ấy có một y tá trẻ tuổi vừa được nhậm chức.

Vết thương của Ninh Chước không dính đến xương khớp nên cũng không quá mức nghiêm trọng nhưng lại ảnh hưởng đến hành động chiến đấu của anh vì phần thắt lưng là nơi chịu trọng lượng của cả cơ thể, hơn nữa Ninh Chước luôn dựa vào đôi chân để chiến đấu trong cự ly gần.

Không có thắt lưng, chân cũng trở nên vô dụng.

Dù kĩ thuật y tế có phát triển đến mấy thì y bác sĩ cũng chỉ có thể rút ngắn thời gian từ 100 trăm ngày xuống còn 1 tháng.

Nằm tịnh dưỡng trên giường là phương thức tốt nhất.

Hiếm khi Ninh Chước có một kỳ nghỉ thư giãn để hồi phục sức khỏe.

Nhưng nói theo một cách khác, đó là thời gian mà anh chán muốn chết.

Tuy nhiên bên cạnh anh bây giờ lại có một con chó con đồng hành cùng anh qua những tháng ngày đằng đẵng.

Từ khi biết tên của Ninh Chước, Tiểu Bạch luôn tìm cách đổi tên mình thành Ninh Chước.

Ngày đầu tiên dọn vào phòng, cậu bé dựa người vào cửa sổ, tò mò hỏi: "Anh Ninh, anh có dùng nước hoa không?"

Ninh Chước liếc mắt nhìn một cái.

Kể từ đêm cháy kia, Ninh Chước thường xuyên đau đầu, nhìn thấy ảo giác, để giảm bớt cơn đau, anh dùng dầu bạc hà thoa hai bên thái dương, cho nên trên người thường có mùi tươi mát, the the.

Ninh Chước ghét mùi này, anh cảm thấy nó không khác gì thuốc.

Ai mà lại thích mùi thuốc chứ.

Nhưng Tiểu Bạch thường động đậy cái mũi, trông như rất thích mùi hương đặc biệt ấy, cho nên anh cảm thấy rất ngạc nhiên, bèn lén lút ngửi thử.

… Anh kết luận rằng mùi hương này đúng là có chút độc đáo.

Tiểu Bạch kê giường ngủ nằm bên cạnh Ninh Chước, bón cho anh ăn, buộc cúc áo, bôi thuốc vào eo, khi Ninh Chước tức giận mắng cậu bé vì quá đau, cậu bé sẽ nhẹ nhàng dỗ dành: "Hết đau ngay thôi, hết đau ngay thôi", nói tóm lại, chó con của Ninh Chước chạy đông chạy tây, rất bận rộn.

Tiểu Bạch có thể làm mọi thứ, tay chân nhanh nhẹn, khả năng quan sát cũng phi thường.

Ninh Chước không cần lên tiếng mà chỉ cần nhìn một cái, Tiểu Bạch liền có thể đưa ngay cho anh thứ anh đang cần.

Sự khéo léo ấy bộc lộ sự tỉ mỉ, tinh tế.

Một đứa trẻ không được giáo dục đàng hoàng không thể có hành vi, lời nói toàn diện như cậu bé.

So với vòng eo bị thương nặng, Henna có khả năng đối phó với những vết thương khác tốt hơn.

Vết thương đâm xuyên qua vai Ninh Chước nhanh chóng lành lại.

Trên vai Ninh Chước có một vết sẹo hình tròn màu đỏ tươi, phần mép viền có lớp da lởm chởm nổi qua lớp áo sơ mi trắng mỏng, trông xa như một vết bớt.

Tiểu Bạch dùng ngón tay vuốt ve vết sẹo nổi trên quần áo: "Anh Ninh, anh có đau không?"

Ninh Chước nhắm mắt lại: "Tháo ra đi, chạm một lúc là lại đau."

Tiểu Bạch xử lý phần còn lại, cậu bé thu tay về nhưng vẫn không chịu dời mắt.

Ninh Chước giả vờ không quan tâm đến sự giám sát của đối phương.

Anh không bao giờ mất cảnh giác về danh tính thật sự của Tiểu Bạch, anh cũng sẵn lòng thuê Lawyer Tuner để điều tra cậu bé.

Tuy nhiên căn cứ của Henna chỉ vừa mới hoàn thành cách đây không lâu, nhiều bộ phận cần hỗ trợ tài chính. Lawyer Tuner chỉ quan tâm đến lợi nhuận, dù có là người thân quen cũng phải quyết toán sổ sách rõ ràng cho công việc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!