Chương 37: Hợp tác (5)

Bên này im lặng.

Bên kia cũng im lặng.

Charlemagne cho rằng Ninh Chước đang cân nhắc giá cả và các mặt lợi hại.

Cho nên gã chấp nhận cho đối phương thời gian suy nghĩ.

Thứ nhất, đây là đơn hàng liên quan đến mạng người.

Nếu Ninh Chước thoải mái nhận đơn là thái độ qua loa cho có.

Thứ hai, những lực lượng dưới trướng Charlemagne đều đang bị điều tra. Trong thời gian ngắn như thế này, người duy nhất gã có thể tìm được là Ninh Chước.

Gã không còn lựa chọn nào khác ngoài đặt cược vào canh bạc này.

May mắn là Charlemagne có rất nhiều kinh nghiệm.

Khi đang đỉnh cao sự nghiệp, gã đã thực hiện một quyết định liều lĩnh và thuê một nhóm lính đánh thuê, cuối cùng thành công vang dội.

Gã đã thành công một lần, sao lại không thể có lần thứ hai?

Thứ ba…

Charlemagne nhìn về phía hồ sơ vụ án của Takeshi Motobu mình vừa lấy được.

Takeshi Motobu, 38 tuổi, con trai duy nhất của Ryo Motobu, CTO* Thụy Đằng.

*CTO: một vị trí quản lý cấp cao, chuyên đảm nhận và chịu trách nhiệm các vấn đề liên quan đến công nghệ và kỹ thuật của công ty.

Hồ sơ vụ án ghi chép Takeshi Motobu có hoạt động kinh doanh mại dâm từ sớm.

Theo sở thích của khách hàng, Takeshi sẽ thay đổi cơ thể người sống, cấy ghép thêm các bộ phận máy móc cho đến khi cơ thể mẹ chuyển sang trạng thái không thể tự kiểm soát, "cân đo đong đếm" tạo ra một "búp bê barbie" vừa lòng khách hàng.

Tội ác nặng nề, bản án còn tàn khốc hơn.

Hai năm sáu tháng.

Lí do là vì Takeshi bị tâm thần.

Khó có thể đưa ra một căn bệnh cụ thể. Nói một cách khái quát thì đó là một chứng bệnh tâm thần, khi bình thường thì Takeshi sẽ không có hành vi ảnh hưởng đến người khác nhưng khi phát bệnh sẽ tiến thành thí nghiệm những thí nghiệm khoa học bất thường đến mức không thể dừng lại.

Sau một năm tịnh dưỡng trong bệnh viện tâm thần, Takeshi Motobu, người ngày càng béo tốt hơn, đã được đưa đến Ngục giam số 1 Stuart.

Gã chỉ cần ngồi tù 2 năm rưỡi và được trả tự do.

Thời gian trôi qua, bây giờ chỉ còn 2 tháng nữa, Takeshi Motobu sẽ được ra tù.

Charlemagne không cảm thấy hối hận nếu giết một người như thế này.

Công ty Thụy Đằng nắm giữ nguồn tài nguyên mạch máu của thành phố, thái độ luôn ngạo mạn hơn người. Charlemagne đã nhiều lần bày tỏ tấm lòng của mình nhưng công ty này luôn kiêu ngạo phớt lờ, cho nên giữa Charlemagne và Thụy Đằng không có giao tình gì đặc biệt.

Nếu lực lượng chính sụp đổ thì thế cục sẽ hỗn loạn hơn.

Đến lúc đó, không còn ai quan tâm đến gã, gã sẽ càng có nhiều thời gian dọn dẹp tàn cục.

Ở trong Bạch Thuẫn nhiều năm, Charlemagne quá quen thuộc với những thủ đoạn tinh vi như thế này.

Gã đảm bảo bản thân có thể cắt bỏ mọi ràng buộc giữa mình và sự kiện này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!