Dứt lời, Khuông Hạc Hiên e dè nhìn Ninh Chước, thấp giọng nói: "… Cậu cũng nói chuyện đó để cậu một mình xử lý là được rồi."
Thiện Phi Bạch: "Lúc em đến đó thì có một đám người em không quen biết gì đang đứng chờ sẵn."
Thấy Khuông Hạc Hiên sợ đến tái mét mặt, Thiện Phi Bạch tiếp tục nói: "Em đánh 7, 8 thằng, cuối cùng lại bị đánh lén từ phía sau nên mới thành bộ dạng như bây giờ."
Khuông Hạc Hiên mặt cắt không còn hột máu.
Với tính cách của Thiện Phi Bạch, không khí hoạt động bên trong "Bàn Kiều" khá nhẹ nhàng, nhưng phân chia công việc lại rất kĩ lưỡng, nghiêm khắc.
Khuông Hạc Hiên là thành viên duy nhất phụ trách ngoại giao làm ăn bên ngoài.
Sau khi lựa chọn, hắn sẽ gửi những hợp đồng có giá trị cho Thiện Phi Bạch thông qua quang não, cuối cùng chờ Thiện Phi Bạch sắp xếp.
Trong giới lính đánh thuê ở thế giới ngầm, cấp bậc có tính chất nghiêm ngặt hơn ở xã hội bình thường.
Lính đánh thuê có cấp bậc như Thiện Phi Bạch hầu như hiếm khi nhận hợp đồng, chủ yếu dựa vào giá cả hoặc tâm trạng khi đó.
Nhưng với những hợp đồng có liên quan đến "chuyện kia", Thiện Phi Bạch luôn tự mình làm.
Khi nào gặp, gặp ai, gặp ở đâu đều do Thiện Phi Bạch tự quyết định.
Khuông Hạc Hiên biết rõ Thiện Phi Bạch là người quyết định chi tiết cuộc hẹn.
Nếu Khuông Hạc Hiên không nói thì những thành viên khác trong "Bàn Kiều" sẽ không biết gì về hợp đồng, càng không thể có khả năng cung cấp thông tin cho bên khác hãm hại cậu.
Trước mắt có thể nói chỉ có Khuông Hạc Hiên và Thiện Phi Bạch biết về hợp đồng này.
Như vậy Thiện Phi Bạch đang nghi ngờ…
Nghĩ đến đây, miệng lưỡi Khuông Hạc Hiên trở nên đắng nghét.
Bình thường Thiện Phi Bạch là một chàng trai vui vẻ hoạt bát, hay nói hay cười, ai cũng yêu mến.
Nhưng nếu có người vượt qua giới hạn mà cậu đề ra thì mọi chuyện dần sẽ phát triển đến mức cực đoan, khó lòng đoán trước được.
Nghĩ đến hậu quả có thể xảy ra, yết hầu Khuông Hạc Hiên thít chặt lại, tông giọng the thé vì sợ hãi: "Sao lại thế này ——"
Thiện Phi Bạch cúi đầu, nhẹ nhàng vỗ vỗ gương mặt A Phạm đang bám lấy đùi mình: "Đúng vậy đó, A Phạm, sao lại thế này vậy nhỉ?"
… Hả?
Khuông Hạc Hiên chưa kịp giải bày biện minh cho nỗi niềm của mình thì lời nói đã nghẹn ứ ngay cổ họng.
A Phạm khẽ rên rỉ một tiếng trầm thấp, ánh mắt mê mang: "… Thủ lĩnh?"
"Bọn nó đánh gãy cột sống của tôi, tôi chỉ có thể nằm yên một chỗ chẳng lẽ tôi không có thời gian để suy nghĩ à?"
Giọng nói của chàng trai nhẹ bẫng, nhưng khi vang lên ở thời khắc bất bình thường như thế này lại khiến cho người nghe rợn tóc gáy.
"Cậu nghĩ hợp đồng đó chỉ có tôi và anh Khuông biết, nên sau khi tôi chết mà không có ai đối chứng, "Bàn Kiều" muốn điều tra sâu hơn thì sẽ tra ra anh Khuông, đúng không?"
Thiện Phi Bạch lời ít ý nhiều: "Hai ngày trước, theo camera của căn cứ trên tuyến đường đang kiểm tra sửa chữa, khi tôi vừa nhận hợp đồng xong thì ai gọi tôi ra ngoài ăn bánh kem nhỉ?"
Khuông Hạc Hiên ngây người, nhớ lại chuyện hai ngày trước.
Phượng Hoàng vừa làm bánh kem xong, lúc mang ra thì bất cẩn bị phỏng tay.
Cô vội vã đặt khay nướng xuống, xoa đầu ngón tay lên vàng tai rồi hô lớn: "Gọi Tiểu Thiện ra ăn bánh kem! Cậu ấy mà không đến nhanh thì quá có lỗi với tay của chị!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!