Chương 29: Tác phẩm vĩnh hằng

"Si Hạ?" Giọng nói quen thuộc truyền đến, Si Hạ dừng bước, lúc quay đầu lại, anh bình tĩnh lên tiếng, "Cục trưởng Trương."

"Buổi đấu thầu hôm nay, cậu đi thay tôi đi. Tôi đang có chút việc nên không

đi được, tôi đã bảo thư kí Lý gọi điện thông báo cho bên đó rồi."

"Hạng mục quan trọng như vậy, hay là chú đi đi." Si Hạ khẽ nhíu mày.

"Cậu đi tôi còn yên tâm hơn. Lần này, Hoa Đô và Thiên Dụ gần như nắm chắc

rồi, tài liệu của họ đều đã được thẩm định, chỉ cần xem phương án của

bên nào gần với dự tính của chúng ta hơn nữa thôi. Hạng mục này vô cùng

quan trọng, cậu cũng biết rõ mà, nó liên quan đến sự phát triển của

thành phố A. Chi phí cũng là vấn đề quan trọng đấy nhé. Tuy rằng lần này cậu hay trốn tránh, nhưng tôi biết, cậu rất vừa ý với Hoa Đô, hoặc lại

nói là, cậu vô cùng tín nhiệm Ôn Hành Viễn."

Si Hạ mỉm cười, cũng không nói gì nữa. Lấy thân phận và vị trí của Si Hạ

thì rất dễ để giúp Ôn Hành Viễn, nhưng anh không cho phép Si Hạ nhúng

tay. Về điểm này, Si Hạ vô cùng khâm phục Ôn Hành Viễn.

"Nghe nói hai năm nay, chỉ cần là hạng mục mà Thiên Dụ nhắm tới thì gần như

đều bị Hoa Đô tóm được. Không biết lần này Thiên Dụ có thắng được Hoa Đô không." Cục trưởng Trương thản nhiên cười, có chút vẻ thâm thúy, "Ôn

Hành Viễn còn trẻ, vậy mà đã rất có thủ đoạn."

"Giới bất động sản luôn tiềm tàng đầy những nguy cơ, cho nên nhiều doanh

nghiệp chỉ vì muốn đạt được mục tiêu đã phá vỡ quy tắc cạnh tranh lành

mạnh. Điểm khác biệt của Ôn Hành Viễn chính là không phá vỡ quy tắc cuộc chơi, lúc nào cũng tiến đánh một cách điềm tĩnh nhất."

"Tổng hợp các phương diện, Hoa Đô tốt hơn, chỉ cần không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, cậu cứ liệu mà xử lý." Cục trưởng Trương vỗ vai Si Hạ, tươi

cười, "Cấp trên có lệnh điều động rồi, tôi cũng phải rút về thôi."

"Cục trưởng Trương?" Si Hạ gọi nhỏ, lập tức phản ứng lại, có chút bùi ngùi với vị cục trưởng đã chỉ dạy cho mình.

"Cũng già rồi, nên về thôi, bây giờ là thiên hạ của những người trẻ tuổi như

các cậu. Nhưng cũng phải nói, dựa vào năng lực của cậu, đáng ra phải cất nhắc từ lâu rồi."

"Cục trưởng Trương nói gì vậy, nếu mấy năm nay không nhờ chú dạy dỗ thì cháu đâu có được như ngày hôm nay." Đôi mắt đen láy hiện vẻ chân thành. Si

Hạ cảm kích cục trưởng Trương là điều thật lòng, cộng tác với ông đã

lâu, tác phong làm việc liêm khiết công chính của vị cục trưởng khiến

anh tin tưởng hơn rất nhiều vào hướng phát triển sự nghiệp trong tương

lai.

"Cuối tuần sẽ tuyên bố, chắc chắn người trong cục sẽ đòi cậu thiết đãi đấy,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!