Chương 14: (Vô Đề)

Một lúc lâu sau, Chu Thời Dư đột nhiên mỉm cười, đôi lông mày đẹp đẽ thanh tú cong cong, khi ngước nhìn Lê Đông lần nữa, trong mắt có phần tò mò.

Cậu thiếu niên ngắm cây kẹo mút bầu trời đầy sao trên tay: "Trung tâm của vũ trụ sao?"

Anh ta xoay người mở tủ đầu giường, từ ngăn kéo đầu tiên lấy ra một cây kẹo mút giống hệt, nhẹ nhàng nói:

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Lúc sáng bác sĩ Kỳ mổ chính cho tôi đến, cũng đưa cho tôi một cây kẹo mút bầu trời đầy sao, cũng nói là đám mây Magellan nhỏ là trung tâm của vũ trụ."

Có điều, người đàn ông kia rõ ràng không dịu dàng như Lê Đông, lúc vào phòng tình cờ nhìn thấy y tá đang lớn tiếng phàn nàn, có vẻ lo lắng cậu ta sẽ khóc nên trước khi khám đưa cho cậu ta một cây kẹo mút bầu trời đầy sao.

Sau đó, thấy Chu Thời Dư cứ nhìn chằm chằm vào hình vẽ trên cây kẹo mút, mới lười biếng giải thích một câu.

"Ngay cả kẹo mút cũng mua cùng loại giống nhau." Biểu cảm của Chu Thời Dư trở nên phong phú, hỏi: "Nhân tiện hỏi một chút, cô và bác sĩ Kỳ có quan hệ gì?"

Lê Đông nhất thời cứng họng: "... Không ngờ cậu cũng buôn chuyện như vậy."

"Tôi tưởng buôn chuyện là bản chất của con người rồi chứ." Chu Thời Dư nắm chặt tay kề lên môi, ho vài tiếng, cười yếu ớt nói: "Nếu đã quấy rầy bác sĩ Lê, tôi xin lỗi."

Thay vì cảm thấy bị xúc phạm bởi câu hỏi, Lê Đông lại càng không chắc chắn về câu trả lời hơn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mối quan hệ giữa cô và Kỳ Hạ Cảnh là gì?

Cô không biết. 

Lê Đông nhớ tới món sủi cảo đã hứa tối hôm qua, buổi sáng ăn đồ hộp không nhìn thấy Kỳ Hạ Cảnh, đồ đến bây giờ vẫn chưa đưa.

Hôm qua nghe Dương Lệ tám chuyện, nói gần đây Kỳ Hạ Cảnh đi làm giống như tham gia cuộc thi ba môn phối hợp, thăm bệnh và phẫu thuật luân phiên, một ngày có mấy ca phẫu thuật, bận rộn từ sáng sớm đến tận đêm khuya. 

Lê Đông biết mình không thể khơi dậy rắc rối trong quá khứ nữa, việc duy nhất có thể làm là chờ đưa hai hộp giữ nhiệt sủi cảo này, trong giờ cơm Kỳ Hạ Cảnh ở đây phẫu thuật, ăn sủi cảo làm sẵn sẽ có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn.

Thấy cô im lặng, Chu Thời Dư cũng không hỏi thêm gì nữa, nằm xuống không bao lâu, liền nghe thấy tiếng Lê Đông đóng cửa rời đi.

Trong phòng bệnh lại lần nữa chỉ còn một mình anh ta, Chu Thời Dư nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Cuối cùng anh ta bị đánh thức bởi âm thanh thảo luận đang cố tình đè thấp.

Mấy bác sĩ mặc áo trắng tập trung quanh giường, Kỳ Hạ Cảnh đứng ở đầu giường, nhìn thấy anh ta tỉnh lại, chỉ nhàn nhạt nhìn một cái.

Rất nhanh, Chu Thời Dư phát hiện, ánh mắt thờ ơ của người đó luôn liếc nhìn tủ đầu giường của anh ta, nơi đặt hai cây kẹo mút hình bầu trời đầy sao.

Thảo luận xong, những người khác lần lượt rời đi, để lại người đàn ông đang xem số trên thiết bị y tế, cau mày giống như có điều gì suy nghĩ.

"Hai phút trước, anh vừa nhìn số trên máy này rồi."

Chu Thời Dư nằm ở trên giường bệnh, bình tĩnh nhìn trần nhà: "Kẹo mút là do cô ấy tặng, vừa mới rời đi không lâu."

Kỳ Hạ Cảnh nhướng mày, thu hồi tầm mắt: "Ừ."

Chu Thời Dư quay đầu nhìn về phía người đàn ông, giọng trẻ tuổi mỉm cười nói: "Bác sĩ Kỳ."

"Anh vẫn chưa hỏi tôi "cô ấy" là ám chỉ ai."

…..

Tối qua Kỳ Hạ Cảnh xử lý ca bệnh khẩn cấp đến rạng sáng, hôm nay lại phẫu thuật cho đến tận trưa, bây giờ hoàn toàn không có khẩu vị nữa.

Anh rời khỏi phòng bệnh tầng năm, quay trở lại phòng làm việc, định nghỉ ngơi nửa tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!