Chương 11: (Vô Đề)

Tuy hiện đang là giờ nghỉ trưa nhưng trong quán cà phê gần bệnh viện cũng chẳng có mấy người.

Quán cà phê lấy màu gỗ làm chủ đạo, trang hoàng theo hướng trang nhã, ấm áp, máy nghe đĩa than đặt nơi góc phòng đang chạy một bản nhạc cổ điển êm dịu.

Ánh nắng ấm áp ban trưa xuyên qua cửa kính sát đất chiếu vào trong quán, 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

những tia sáng vàng nhảy múa trên mặt bàn gỗ, đồng thời tắm mình trong tiếng trẻ con nô đùa giòn giã ngoài quán cà phê.

Lê Đông không kiềm được mà chụp lại khung cảnh năm tháng yên bình này. Lúc cô đặt điện thoại xuống, vô tình nhìn vào đôi mắt dịu dàng của Cố Hoài An.

Cô rũ mắt nhìn cốc cà phê trước mặt, nói nhỏ: "Thật ra anh không cần cất công tới tận đây như thế này đâu."

Cố Hoài An chính là đàn anh cô quen hồi đại học, cũng là người đã nhờ cô quan tâm đến Chu Thời Dư nhiều hơn. Anh ta hơn Lê Đông hai khóa, học chuyên ngành luật. Hai người họ quen nhau qua câu lạc bộ chạy cự ly dài của trường, sau khi tốt nghiệp thì thỉnh thoảng vẫn liên lạc với nhau.

Vì mãi chẳng quên được biểu hiện bất thường của mẹ Chu Thời Dư lúc ở bệnh viện nên tối đó, Lê Đông lăn qua lộn lại không sao ngủ được, cuối cùng vẫn nhắn tin hỏi thăm Cố Hoài An.

"Không sao, vốn là tôi nhờ em mà."

Cố Hoài An mỉm cười, tỏ vẻ không ngại, lúc nhắc tới gia cảnh của Chu Thời Du thì khẽ thở dài đầy bất lực: "Thật ra tôi cũng không biết rõ rốt cuộc tình hình nhà họ Chu ra sao."

Lần đầu gặp Chu Thời Dư là khi Cố Hoài An nhận lời trở thành luật sư phụ trách vụ kiện ly hôn cho cô con gái lớn nhà họ Từ. Nguyên nhân là vì người con gái lớn lên trong dòng dõi thư hương, khuê các trong truyền thuyết ấy đã phát điên do bị cưỡng hiếp và bạo lực hôn nhân trong thời gian dài.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Là đứa con ngoài giá thú do tình nhân sinh ra nên từ khi con nhỏ, Chu Thời Dư đã bị nuôi nhốt trong nhà họ Chu, không được phép lộ diện với bên ngoài. Lần đầu tiên cậu ấy nhìn thấy người khác lại là khi người vợ cả cương quyết khẳng định rằng cậu ấy đã tận mắt nhìn thấy bà ta bị chồng đánh, còn ép cậu ấy ra tòa làm chứng.

Nhưng Chu Thời Dư lại phủ nhận chuyện đó, do trong tay bà vợ cả họ Từ đó không còn bất cứ bằng chứng cứ nào khác nên tuy đã ly hôn thành công nhưng nguyện vọng khiến đối phương phải trả giá đắt lại không thực hiện được.

"Còn về người mẹ mà em nhắc tới thì tôi chỉ biết bà ấy không sống chung với Chu Thời Dư, có mấy lần tôi đề nghị sẽ giúp bà ấy miễn phí nhưng cũng bị từ chối."

Cố Hoài An lắc đầu, tâm trạng vô cùng phức tạp, áy náy nói: "Sau này, khi biết Chu Thời Dư phải nằm viện, tôi mới không nhịn được nhờ em chăm sóc cậu ấy, đã làm phiền em rồi."

"Tôi cũng đâu giúp được gì nhiều." Lê Đông siết chặt chiếc ly trong tay, nhớ lại cảnh người phụ nữ kia khóc lóc cầu xin, nói: "Nhưng sao bà ấy lại không tin vào bệnh viện, cứ nhất quyết đòi tôi phẫu thuật cho con trai mình nhỉ?"

"Không phải là bà ấy không tin bệnh viện mà là bà ấy rất sợ nhà họ Chu."

Thế lực sau lưng nhà họ Chu tương đối rắc rối và phức tạp, khó mà kể chi tiết cho Lê Đông nghe được, thế nên Cố Hoài An chỉ nói một cách đơn giản như vầy: "Nếu có thể tìm được người có gia thế đủ mạnh chịu đứng ra thực hiện ca phẫu thuật thì mới là quyết định ổn thỏa nhất."

Một người vừa có thân phận hiển hách, không dễ bị nhà họ Chu gây ảnh hưởng, hơn nữa lại có trình độ chuyên môn cao, đủ khả năng phẫu thuật cho Chu Thời Dư…

Bóng dáng ai đó lập tức hiện lên trong tâm trí của Lê Đông.

"Hẳn là em đã nghĩ ra rồi nhỉ, người đó cũng chính là nguyên nhân tại sao hôm nay tôi nhất định phải đến đây gặp em."

Cố Hoài An trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn quyết định nói thẳng: "Tôi từng nhờ người liên hệ với Kỳ Hạ Cảnh, xin cậu ấy đứng ra đảm nhận vị trí bác sĩ mổ chính cho ca phẫu thuật của Chu Thời Dư nhưng lại nhận được tin là cậu ấy đã kín lịch mất rồi, trừ trường hợp cậu ấy chủ động nhắc đến chứ không rất khó để sắp xếp một ca phẫu thuật mới trong thời gian tới."

Nhưng Lê Đông lại hiểu được lớp ý nghĩa khác ẩn bên dưới câu nói của Cố Hoài An.

Dựa theo tính cách và mạng lưới quan hệ của Cố Hoài An, tới cả chuyện mà anh ta cũng bó tay chịu trói, không thể làm được, giờ lại cố tình kể cho Lê Đông nghe, chứng tỏ anh ta đã nghĩ ra cách rồi, có điều phải có cô đứng giữa trợ giúp mới được.

Lê Đông bình tĩnh đáp: "Anh biết chuyện tôi với Kỳ Hạ Cảnh là bạn cùng trường cấp ba."

"Trước kia em từng bảo em tốt nghiệp trường cấp ba Tam Trung mà." Cố Hoài An nói thẳng chứ không kiêng dè gì: "Cộng thêm việc em và Kỳ Hạ Cảnh bằng tuổi nhau thì tôi nghĩ rất có thể hai người học cùng khối, thậm chí là cùng một lớp với nhau."

Lê Đông không hề phản bác, coi như ngầm đồng ý với suy đoán của Cố Hoài An.

Cuộc nói chuyện rơi vào khoảng không im lặng, Cố Hoài An lại nói tiếp: "Em đừng thấy áp lực quá nhé, là do tôi tự tiện kéo em vào chuyện này, đáng ra tôi nên xin lỗi em mới phải."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!