Vốn là trong mắt Hạ Y cũng chỉ có Giang Mộ Trì, đi tới nơi mới thấy người phụ nữ đang tay trong tay với anh, "Sao lại là cô?" Lúc trước chị Từ đề cử với cô ta một người diễn thế tay, sao người này lại có quan hệ với Giang Mộ Trì rồi?
"Hi~~, đã lâu không gặp." Kiều Dư An ngoài cười nhưng trong không cười, khoảng thời gian ở chung ngắn ngủi của hai người cũng không xem là sung sướng gì, giờ đây gặp lại không chỉ không có niềm xúc động bạn cũ ôn lại chuyện xưa, mà còn loáng thoáng nhớ lại một số việc.
Ngày mà cô và Giang Mộ Trì xem mặt ấy, hình như Lâm Tự Cẩm có nói Giang Mộ Trì và Hạ Y có scandal, khi đó Kiều Dư An còn nói ánh mắt của Giang Mộ Trì kém quá. Sau đó hai người kết hôn, không nghe thấy scandal của Giang Mộ Trì và Hạ Y nữa, cô cũng không thèm quan tâm. Lâu như vậy không gặp lại Hạ Y, cho nên cô vẫn luôn không nhớ tới chuyện này, bây giờ gặp lại Hạ Y, Kiều Dư An cảm thấy có phải mình đã xem nhẹ việc gì không nhỉ?
Trong mấy tháng sống chung với nhau này, Giang Mộ Trì thật sự sống không gần nữ sắc giống như lời đồn, chưa từng thấy anh có qua lại gì với người phụ nữ khác cả, cũng không có tai tiếng gì, nhưng mà vì sao lại có scandal duy nhất với Hạ Y?
Lại còn không phải là bắt gió bắt bóng, Giang Mộ Trì xác thật là có ăn cơm với Hạ Y, đây là không thể cãi lại, cho nên Giang Mộ Trì và Hạ Y, thật sự không có chút gì với nhau sao?
Kiều Dư An hoài nghi nhìn về phía Giang Mộ Trì, "Anh quen cô ta sao?"
Giang Mộ Trì nhíu mày suy nghĩ một chút, lắc đầu, "Không quen."
Đối với một số người, anh mà đã gặp qua là không thể quên được, mà có một số người, chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, gặp qua là quên ngay. Đã lâu như thế rồi nên tất nhiên là anh không quen Hạ Y.
"Tổng giám đốc Giang, đúng là có mấy tháng không gặp thật, tôi là Hạ Y, chúng ta còn cùng nhau ăn cơm nữa mà, người giỏi giang như anh bận nhiều việc, mới đó mà đã quên tôi rồi sao?" Vẻ mặt của Hạ Y có chút khó coi, cô ta chủ động chào hỏi, thế mà Giang Mộ Trì lại gọn gàng dứt khoát nói không quen cô ta, làm thế nào cũng không để xuất hiện hiềm nghi, thực sự là xấu hổ. Cũng may cô ta cũng lăn lộn nhiều năm ở giới giải trí, giỏi nhất là việc điều khiển nét mặt.
Kiều Dư An nghiêng đầu trừng mắt với Giang Mộ Trì, đôi mắt hình như muốn nói: "Còn nói không quen, tình nhân cũ của anh đấy!"
Giang Mộ Trì càng vô tội, chớp chớp mắt, "Thật sự là anh không quen."
Kiều Dư An: "Đồ đàn ông cặn bã."
Giang Mộ Trì: "?"
"Tổng giám đốc Giang, anh nhớ ra tôi rồi chứ?" Hạ Y thấy hai người liếc mắt đưa tình, hoàn toàn làm lơ cô ta, cái này khiến người ta lúng túng biết bao nhiêu.
"Xin lỗi, xin hỏi cô có chuyện gì không?" Câu nói này Giang Mộ Trì đã thể hiện ý tứ rất rõ ràng, nếu mà cô không có chuyện gì thì xin mời cô rời đi, tôi thật sự không nhớ ra cô là ai cả, cũng mặc kệ cô là ai.
Kiều Dư An chả có ý định can dự vào chuyện của hai người, miễn cho việc người ta nói cô thế này thế kia, cho nên đưa mắt nhìn loạn xung quanh, vừa lúc thấy Từ Như, vẫy tay, "Chị Như, ở đây ạ."
"Ui, đang làm gì thế?" Từ Như đi tới nhìn thoáng qua, Hạ Y và Giang Mộ Trì, hai người từng có scandal sao lại ghé vào với nhau rồi.
"Chị Như, lâu rồi không gặp chị, dạo này chị bay nhảy ở đâu vậy?" Kiều Dư An buông lỏng bàn tay đang đan chặt mười ngón với Giang Mộ Trì ra, đi ôm cánh tay của Từ Như.
Giang Mộ Trì cúi đầu nhìn bàn tay bị vắng vẻ của mình, ánh mắt đen kịt, khi ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Y lần nữa thì đã rất mất kiên nhẫn rồi, nếu không đi khỏi đây, chỉ sợ anh sẽ nổi khùng mất.
Cũng may Hạ Y cũng là người thức thời, biết nhìn ánh mắt người khác mà đoán ý, nhìn ra vẻ không kiên nhẫn trong mắt Giang Mộ Trì, vừa khéo Từ Như lại ở đây, cô ta quay đầu chào hỏi với Từ Như, "Chị Từ, lâu rồi không gặp, chị lại xinh đẹp hơn nữa rồi."
"Chào cô, Hạ Y, đúng là rất lâu rồi không gặp, lần cuối gặp vẫn là vào buổi quay phim tuyên truyền đợt trước đấy." Từ Như thản nhiên chào hỏi. Hạ Y hiện đang là người đại diện cho một hãng kem dưỡng da tay cho công ty của cô, cô ta cũng có thể xem là một tiểu hoa đán mới nổi, cho nên công ty rất coi trọng vụ hợp tác này. Lúc ấy cô ta muốn tìm một người diễn thế tay, tuy rằng Từ Như không phải rất kiên nhẫn nhưng vẫn làm theo ý cô ta, vừa lúc hỏi tới Kiều Dư An đang ở nhà nhàm chán nên đã qua giúp đỡ.
Tay của Kiều Dư An thật sự rất giống như chúa sáng thế tỉ mỉ điêu khắc tạo ra vậy, không to không nhỏ, gãi đúng chỗ ngứa, mười ngón nhỏ dài, một người phụ nữ như Từ Như nhìn còn thấy thích. Nhưng mà vụ quay chụp này không thể nói là rất thuận lợi, Hạ Y nổi nóng, ỷ vào cái giá của ngôi sao lớn, cái này không hài lòng, cái kia không hài lòng, cứ luôn bắt bẻ Kiều Dư An.
Cô có thể nhìn ra, nếu không phải nể mặt cô thì Kiều Dư An đã bỏ về từ lâu rồi, cho nên vừa quay xong là Từ Như cho Kiều Dư An về ngay.
Kiều Dư An đi rồi, nhưng Hạ Y vẫn còn nhớ tới tay Kiều Dư An, còn muốn cô diễn thế tay cho cô ta, Từ Như chỉ thản nhiên đáp một câu: "Cô có dốc sức làm việc mười năm thì cô cũng không xứng với tay của em ấy."
Tất nhiên là sau đó tan rã trong không vui, Từ Như không sợ cô ta, mà lời cô nói cũng là thật. Dù cho Hạ Y có dốc sức làm mười năm thì cũng không vượt qua được ngón tay của Kiều Dư An, đã thế còn vọng tưởng Kiều Dư An vẫn luôn diễn thế tay cho cô ta. Kiều Dư An có thể giúp cô ta một lần đã là may mắn lắm rồi, với lại do đúng lúc Từ Như phụ trách chuyện này thôi. Hơn nữa khi quay phim tuyên truyền, thái độ của Hạ Y cao ngạo không ai bì nổi, Kiều Dư An có bao giờ chịu nhẫn nhục như vậy đâu.
Từ Như dỗ cô một lúc lâu, cô ấy lại còn nghĩ rằng, có khi em ấy xem phim tuyên truyền quay chính tay của mình mà còn ghét bỏ nữa đây.
"Đúng vậy chị Từ, đây còn không phải là cô gái hôm trước diễn thế tay cho em sao, chị Từ vẫn chưa còn giới thiệu cô ấy với em đâu." Khóe miệng Hạ Y nở nụ cười khinh miệt. Cô ta vẫn còn nhớ rõ câu nói lúc trước của Từ Như, sau đó tìm người hỏi thăm nhưng không nghe ngóng được gì, cô ta nghĩ rằng chắc đó chỉ là một đàn em không có tên tuổi mà thôi, làm gì mà nói quá lên như thế, cô ta nhận định rằng Từ Như vì muốn nhục nhã mình nên mới nói vậy.
Bây giờ nhìn thấy Kiều Dư An và Giang Mộ Trì ở bên nhau, Hạ Y lại càng chắc chắn hơn, cùng lắm chỉ là một con đàn bà dựa vào sắc đẹp để leo lên cành cao thôi mà, khác gì với cô ta cơ chứ, dựa vào đâu mà bảo cô ta không xứng?
"Diễn thế tay?" Không ai ngờ tới Giang Mộ Trì sẽ là người đầu tiên mở miệng, Giang Mộ Trì bình tĩnh nhìn về phía tay của Kiều Dư An, thì ra đôi tay kia là của cô ấy.
Hạ Y vừa thấy, trong lòng đắc ý hẳn lên, nhìn vẻ mặt khó coi của Giang Mộ Trì, cô ta cho rằng anh bắt đầu ghét bỏ Kiều Dư An, nói tiếp, "Đúng vậy, khoảng mấy tháng trước đây. Tay của cô này khá đẹp, tôi vốn muốn mời cô này sẽ luôn làm người diễn thế tay cho tôi ấy chứ, ai ngờ đâu không tìm thấy người, bây giờ mới gặp ở đây, không biết cô có còn hứng thú làm việc này nữa không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!