"Lập tức chặn người lại."
Hạ Tĩnh Sinh hơi nheo mắt, ánh mắt sắc lạnh lóe lên, gọn gàng dứt khoát ra lệnh một câu rồi cúp máy.
Từ khán phòng muốn vào hậu trường phải đi ra khỏi đây, gần như vòng quanh cả nhà hát một vòng lớn mới tới được hậu trường. Hạ Tĩnh Sinh bây giờ căn bản không có thời gian nghĩ nhiều, cũng không đủ kiên nhẫn đi lòng vòng, Diệp Lâm Chu vừa về Hong Kong đã trực tiếp đến nhà hát, không ai dám đảm bảo Diệp Lâm Chu không nhằm vào Thẩm Tường Ý.
Vì vậy, Hạ Tĩnh Sinh trực tiếp lao xuống sân khấu trước mặt bao người, hai tay chống lên mép sân khấu, nhẹ nhàng nhảy phắt một cái đã lên đến nơi.
Khán phòng đông nghịt người, người người lần lượt ra về, chỉ có Hạ Tĩnh Sinh là một mình đi ngược dòng, hiện trường có nhân viên bảo vệ trật tự, thấy Hạ Tĩnh Sinh lao lên sân khấu, liền chạy lên trước, lớn tiếng gọi: "Này này, ông anh phía trước, cửa bên này!"
Hạ Tĩnh Sinh làm như không nghe thấy, vén rèm đỏ trên sân khấu, bước thẳng vào trong.
Nhân viên chỉ đành đuổi theo, chạy mấy bước, chắn trước mặt Hạ Tĩnh Sinh: "Ông anh…"
"Cút."
Lời còn chưa dứt, vai người nhân viên đã bị một bàn tay đẩy mạnh, chẳng buồn liếc nhìn, giọng điệu gần như không hề gợn sóng nhưng một chữ ngắn gọn này cũng đủ khiến người nghe cảm nhận được sự sắc lạnh và uy hiếp.
Nhân viên cuối cùng cũng nhận ra, liên tục cúi đầu xin lỗi: "Ngài Hạ, xin lỗi xin lỗi…"
Ở Hong Kong không ai không biết đến Hạ Tĩnh Sinh, dù có không biết mặt, cũng nhất định sẽ biết đại danh của anh.
Nhân viên đã từng gặp Hạ Tĩnh Sinh một lần, là lần trước anh đến nhà hát để bàn chuyện đầu tư, nghe nói anh đã đầu tư ba tỷ cho nhà hát, chẳng bao lâu sau, lịch biểu diễn vốn của Đoàn Ba
-lê Hong Kong đã được thay bằng Đoàn Ba
-lê Anh Quốc.
Dù sao cũng là một đại gia giàu có quyền thế, đắc tội anh thì dù có mấy mạng cũng không đủ, người nhân viên sợ đến mức chỉ biết cúi đầu liên tục xin lỗi.
Hạ Tĩnh Sinh không thèm để ý, trực tiếp đi từ sân khấu ra phía cánh gà.
Đằng sau không thấy bóng dáng một diễn viên ba
-lê nào, Hạ Tĩnh Sinh chưa từng đến đây, hậu trường quá rộng, nhiều phòng, anh không biết bây giờ Thẩm Tường Ý đang ở đâu.
Anh đoán có lẽ cô đang ở phòng hóa trang?
Vừa lấy điện thoại ra gọi cho Thẩm Tường Ý, vừa quay đầu vẫy vẫy tay với nhân viên vẫn còn đứng đó.
Người nhân viên vội vã chạy đến, cung kính hỏi Hạ Tĩnh Sinh có điều gì dặn dò.
Thẩm Tường Ý không bắt máy, anh tiếp tục gọi, đồng thời nói với nhân viên: "Dẫn tôi đến phòng hóa trang."
Vì quá gấp gáp nên anh vô thức nói bằng tiếng phổ thông.
Nhân viên ngẩn người ra một lúc, rất nhanh liền phản ứng, lập tức chỉ vào một hướng, đi trước dẫn đường cho Hạ Tĩnh Sinh.
Bước chân của Hạ Tĩnh Sinh đi rất nhanh, không giấu được sự vội vã, nhân viên tất nhiên cũng nhận ra Hạ Tĩnh Sinh lúc này đang rất sốt ruột, nên cũng nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ, gần như chuyển thành chạy, chẳng mấy chốc đã đến khu vực phòng hóa trang và làm việc của hậu trường.
Khu vực này cũng thuộc hậu trường, không gian rộng rãi, tất cả diễn viên ba
-lê đều ở đây, chưa ai thay quần áo, đang nghe Delia nói chuyện, có lẽ đang tổng kết về buổi biểu diễn tối nay.
Ánh mắt của Hạ Tĩnh Sinh lướt một vòng nhanh chóng, không thấy bóng dáng Thẩm Tường Ý đâu.
Sắc mặt anh trầm xuống, khuôn mặt lập tức căng thẳng đến mức có thể nhìn thấy rõ, anh đi thẳng qua đám đông, không màng đến phép lịch sự, trực tiếp cắt ngang lời của Delia, giọng nói lạnh lẽo không một chút ấm áp: "Where"s Cynthia?"
Hạ Tĩnh Sinh bất ngờ xuất hiện, vừa đến đã hỏi Thẩm Tường Ý đang ở đâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!