Không đúng. Gần đây cô vợ nhỏ của anh có gì đó không đúng. Sau khi cục cưng được hai tháng tuổi, Triệu Triết Vũ phát hiện Lâm Hoàn luôn chạy ra bên ngoài, ban ngày cũng giao con trai cho mẹ vợ chăm giúp.
Thỉnh thoảng hỏi xem cô đang làm gì thì cô luôn nói là đi tìm bạn thân, hoặc sẽ ấp úng nói dối. Cô nói dối thật sự quá rõ ràng, ánh mắt xoay chuyển, vẻ mặt đầy sự vô tội "em nói dối anh cũng không thể làm gì được em". Trái lại, không phải là anh muốn để cô ở nhà và mất đi cuộc sống của chính mình, chỉ là dáng vẻ của cô thật sự có chút khác thường. Ngày đó cuối tuần anh ở nhà nghỉ ngơi, hiếm khi Lâm Hoàn không ra ngoài, nhưng lại nhìn chằm chằm vào điện thoại, còn trốn tránh che đi màn hình điện thoại.
Anh hệt như một tên trộm tranh thủ cô lúc bị cục cưng hấp dẫn sự chú ý đã đi đến nhìn trộm một cái —
- là màn hình trò chuyện Wechat cùng với một người. Nhìn ảnh đại diện Wechat của đối phương, rõ ràng cho thấy đây là một người đàn ông. Không bao lâu, Lâm Hoàn lại lén lén lút lút trốn vào phòng vệ sinh nghe điện thoại.
Được rồi, anh lại rất không có đạo đức mà đứng bên cạnh cửa nghe lén —-"… Hôm nay không được rồi… Chồng tôi ở nhà….
Ngày mốt, ngày mốt đi…."Triệu Triết Vũ không nén được sự tức giận. Hành động khác thường của cô không chỉ là những việc này.
Mấu chốt nhất là…Lâm Hoàn từ chối thân mật với anh. Mỗi lần đến tối, cô luôn nói mình mệt mỏi, vùi đầu lập tức ngủ, cũng sẽ không tựa vào vai anh nói chuyện phiếm với anh. Trước kia khi anh trêu chọc, dụ dỗ cô thân thiết, "cô bé" cũng tránh, dáng vẻ nhỏ muốn từ chối nhưng vẫn nghênh đón, chỉ là còn có cả sự xấu hổ gợi cảm, khiến lòng anh càng thêm mấy phần ngứa ngáy. Nhưng bây giờ, anh phân biệt rõ ràng sự kháng cự và thẹn thùng cực kì khác biệt.
Đêm đến, anh tắm xong, khoác áo choàng tắm đi ra, vừa đúng lúc Lâm Hoàn dỗ Bánh Trôi Nhỏ ngủ xong quay về phòng. Cô cũng không nhìn anh, đi thẳngqua đầu giường bên kia, rúc ra sát mép cách xa anh, đắp chăn lên, một câu buồn buồn từ trong chăn truyền ra: "Em ngủ đây."Anh cảm thấy hơi buồn rầu."Hoàn Hoàn."Người trong chăn cũng không nhúc nhích, cứng đờ im lặng. Anh biết cô không ngủ.
Cởi áo choàng tắm rồi để người trần trụi mà chui vào chăn, thăm dò ôm lấy cô. Không nghĩ đến anh cũng có ngày hôm nay, còn phải dựa vào mỹ nam kế để dụ cô vợ nhỏ của mình thân mật."Hoàn Hoàn…" Anh ngậm lấy dái tai cô, dùng lưỡi trêu chọc, nhanh chóng cảm giác được hô hấp của người trong ngực mình đã trở nên rối loạn.
Anh mừng rỡ, xoay người cô lại và hôn lên môi cô. Chỉ là một nụ hôn, nhưng anh đã khó kìm lòng hệt như lần đầu tiên nếm mùi dục vọng vậy.
Từ sau khi bụng Lâm Hoàn to tròn hơn, anh đã ăn chay hết mấy tháng, ngay cả hôn cũng không dám quá khích, sợ lau súng cướp cò làm cô bị thương. Bây giờ, ôm cô gái nhỏ mềm mại thơm tho vào trong ngực, chiếc lưỡi ngọt ngào quấn quýt cùng anh, dục vọng của anh lập tức cương cứng khó kìm. Bàn tay âm thầm đi vào từ vạt áo ngủ của cô, mới vừa chạm vào da thịt trơn nhẵn mà lòng mình tâm niệm —–"Ưm….
Không muốn, em mệt lắm…."Lâm Hoàn đột nhiên tránh khỏi nụ hôn của anh, tay để trước ngực anh, khước từ một cách qua loa. Anh chỉ xem như lâu rồi cô không thân mật nên xấu hổ, nhẹ giọng dỗ dành cô: "Không sao… Anh sẽ từ từ…" Lại nghiêng người hôn lên cổ cô. Ai ngờ cô vẫn gắng sức chống cự, liên tục uốn người lui về phía sau tránh anh, cho đến khi lui sát ra mép giường và đập ót vào cạnh nhọn của tủ đầu giường —"Á!" Cộp một tiếng, cô đau đến mức nước mắt rưng rưng."Ối!" Anh lập tức đỡ đầu cô, sau ót nhanh chóng bị sưng lên một cục.
"Em đã làm mẹ rồi, không biết cẩn thận chút sao?"
"Còn không phải là do anh à… Ngủ cũng không để cho người ta ngủ." Lâm Hoàn che đầu trách mắng anh. Cô tình nguyện làm mình đau, cũng không muốn thân mật cùng anh. Động tác trên tay Triệu Triết Vũ ngừng lại. Mấy ngày nữa, chính là kỉ niệm một năm kết hôn của hai người. Triệu Triết Vũ cúi đầu trên bàn làm việc, ngẩn người nhìn chằm chằm chiếc bút máy đang quay vòng trong tay.
Nói đến cũng buồn cười, anh từng bước đưa bảo bối mình tâm niệm trong lòng về nhà, đây là lần đầu tiên có loại cảm giác "không biết phải làm sao" này. Đã từng có mâu thuẫn, có quấn quýt, có khủng hoảng….
Nói cho cùng cũng chỉ là sự dây dưa và dính dáng giữa hai người. Cho đến bây giờ anh chưa từng nghĩ rằng, nếu như có một ngày, xuất hiện một "người thứ ba"? Từ đầu đến cuối, Lâm Hoàn cũng chỉ có một mình anh.
Nếu đến một ngày, cô yêu một người khác thì sao? Không đúng. Thái độ của chồng cô gần đây cũng không đúng. Trái lại thì không phải là cảm giác anh thay lòng hay có người phụ nữ khác bên ngoài….
Anh ấy dám sao? Chỉ là dường như Triệu Triết Vũ đã trở về một núi băng lớn lúc ban đầu.
Ở nhà luôn toát ra không khí lạnh như băng, thời điểm chơi cùng con trai cũng chỉ cười một cái, lúc quay sang nói chuyện với cô lại không mặn không nhạt, làm cô buồn rầu không chịu được. Ừm, thật ra thì, hình như là cô đuối lý rồi….
Suy nghĩ lại thì phải nói đến từ lúc nào núi băng Triệu bắt đầu làm việc lại, hình như chính là đêm hôm đó ở trên giường sau khi cô dùng sức đẩy anh ra. Hình như là đúng vậy rồi, nên đã làm anh bứt rứt lâu nhỉ…"Không sao cả, dù sao cũng không còn bao nhiêu ngày, có phải không?"Lâm Hoàn ôm con trai chơi đùa, ngón tay ngoắc ngoắc chiếc cằm mềm nhũn của nó.
Cục cưng cười khanh khách, một chuỗi nước bọt trong miệng chảy ra."Mấy ngày nữa, chúng ta sẽ cho ba con một bất ngờ nhé!"Vào ngày kỉ niệm. Lúc mẹ Lâm vui tươi hớn hở đến đón cháu ngoại, còn dặn dò họ phải trải qua thế giới hai người thật vui với khuôn mặt đầy sự ám chỉ, hai người cũng không phung phí tiền để đi du lịch gì cả, chỉ ăn một bữa tối đơn giản ở nhà hàng. Bầu không khí trên bàn có hơi vi diệu.
Triệu Triết Vũ che giấu suy nghĩ, Lâm Hoàn lại phải giả vờ không phá vỡ, một bữa cơm hai người cũng chỉ câu được câu mất nói về chuyện công việc, lại chuyển đề tài về con trai, không có chút bầu không khí ngọt ngào nào. Chỉ trở về nhà như vậy.
Lâm Hoàn đột nhiên nói, muốn Triệu Triết Vũ lên lầu tắm rửa trước, tắm xong mà chưa nghe cô gọi thì cũng không được xuống."Có gì bất ngờ à?"
"Trời ạ, anh cứ lên trước đi mà."Lúc này trên mặt anh mới xuất hiện nụ cười chân thật, ngoan ngoãn để cô đẩy lên lầu. Tắm rửa xong đợi hơn mười phút, mới nghe tiếng cô vợ nhỏ gọi xuống. Triệu Triết Vũ đi xuống lầu, trong phòng rất yên tĩnh. Trên bàn ăn có đặt một cây nến, cắm hoa hồng, còn bày một chiếc bánh kem.
Anh mỉm cười bất đắc dĩ, sao nhìn thế nào cũng nghĩ đây là kĩ thuật tán gái vậy chứ? Nhưng lúc nhìn thấy Lâm Hoàn mặc chiếc váy ngủ bằng ren bước ra từ phòng vệ sinh, Triệu Triết Vũ không cười được nữa. Có lẽ cô không phát hiện được dáng vẻ của mình bây giờ mê người đến thế nào, đồng thời cũng có sự xấu hổ hệt như lần đầu tiên vậy, vốn không dám nhìn anh.
Chiếc váy mỏng manh đó, một mảng da thịt lớn trắng như tuyết và xương quai xanh lộ ra bên ngoài, bên trong lớp vải ren là hai luồng đẫy đà như ẩn như hiển, tà váy tơ lụa uốn lượn đi xuống, phác họa lên đường cong vừa lả lướt vừa mê hoặc lòng người. Anh nuốt nước bọt."Chiếc bánh kem này, là tự tay em làm đó! Anh nhìn đi, phía trên này là vị anh đào, em không làm quá ngọt, em nghĩ anh cũng không thích ăn ngọt lắm…."
Cô nhận ra được tầm mắt của anh, ánh mắt tập trung trên làn da cô, hệt như con thú săn muốn ăn thức ăn của mình vậy, tựa như có nhiệt độ vậy, thiêu đốt khiến cả người cô nóng lên.
Cô không thể làm gì khác ngoài nhìn chằm chằm vào chiếc bánh kem, dồn sự chú ý lên chiếc bánh, che giấu sự mất tự nhiên của mình.
Nào ngờ khuôn mặt đỏ bừng đã sớm bán đứng cô, mặc quần áo dụ dỗ người ta phạm tội như vậy, dáng vẻ trúc trắc nhưng lại hồn nhiên trong sáng muốn chết. Trong mắt anh nào còn có chỗ cho bánh kem, muốn ăn hết vào bụng cũng chỉ có cô."Chuẩn bị lúc nào vậy?"Anh ôm lấy cô từ phía sau, hơi thở nhẹ nhàng rơi vào phần gáy của cô, khiến giọng nói cô có hơi run rẩy."Vào, vào buổi sáng hôm nay… Lúc anh làm việc.
Anh nhanh lên chút đi, nếm thử xem…"Cô múc một muỗng bánh đưa vào trong miệng anh, vì để tránh anh tấn công trước, dưới tình huống này chỉ càng khiến giọng nói cô hấp dẫn hơn. Triệu Triết Vũ há miệng ăn một miếng, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm thẳng vào cô. Ánh mắt kia rõ ràng muốn nói, người kế tiếp được thưởng thức, chính là cô."Ăn ngon không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!