Chương 40: Đối kháng tàn khốc

Để che dấu tiểuđội đánh tập, sau khi Hạ Hoằng Huân ra lệnh một tiếngbộ chỉhuy chiến đấu phát động tấn công luân phiên với Lam quân.

Làm quân tiên phong trong cuộcchiến hỏalực, pháo doanh trở thành nòng cốtcủa trậnđối kháng lần này. Trên mặt đất hỏapháo cùng pháo cao xạ liên thủ hợptác, đất rung núi chuyển, lấyưu thếhỏa lựcmạnh mẽcùng tầm bắnxa tạm thờingăn chặn Lam quân tập kích mãnh liệt, cổ vũ sĩ khí Hồng quân.

Nhìn thấy vài chiếc máy bay trựcthăng của Lam Quân bị bắn hạ, các sĩ quan trong khu chỉ huy thoáng thởphào nhẹ nhõm, ngay cả trên mặtHách Nghĩa Thành cũng hiện ra mấy phầnvui mừng, chỉ có vẻ mặt nặngnề củaHạ HoằngHuân là không giãn ra chút nào. Ánh mắtsắc bén nhưchim ưng chăm chú nhìn vào màn hình điện tử, đường cong gương mặt lạnh lùng vô cùng căng thẳng.

Hạ Hoằng Huân lo lắnglà cần thiết, vì bảo tồnthực lựcnếu lộra năng lực chiến đấu nòng cốt quá sớmsẽ rấtbất lợicho Hồng Quân. Dù cho có thể khiếnLam Quân bị thương nặng, nhưng cũng có thểnói là mất nhiều hơn được, huốngchi chỉ là bị thương nho nhỏ. Cho nên, khi vừa áp chế hỏa lựccủa đốiphương thì anh lập tức hạ lệnh:"Dừng tiến công, gia cố trận địa, phòng thủ tại chỗ!"

Lúc này, chợt truyền đếntiếng nổmạnh decibel cực cao, sĩ quan đoàn 532 qua trăm trận chiến theo tiết tấubiến đổimà đoán được đó là do lực công kích củavũ khí sát thương lợi hạinhất củabọn họ.

Tiếng súng nhỏ phía xa bịtiếng pháo vang dội thay thế, khói dầy đặccuồn cuộnlàm diễn tậpchiến tranh càng thêm tàn khốc.

Trong không khí căng thẳngthông tín viên báo cáo: "Đồng chíchỉ huy, xe cấp dưỡng dã chiến phe ta bịquân địch tập kích hàng không, toàn bộđã nổ. Lam Quân đang tiến vềphía căn cứ trên mặt đất."

Trên chiến trường bịđối thủtập kích căn bản không phải chuyện lớngì, nhưng nếu như vẫn không tìm đượctung tích kẻ địch thì quả thật vô cùng đáng sợ.

Đây là một trận đốikháng quỷ dị đến mức làm cho ngườita giận sôi máu. Từ lúc khai chiếnđến giờ, Hồng Quân cùng Lam Quân chưa từngthực sựgiáp mặt giao chiến, hai quân giống như là mộtcái đánh một cái. Hồng Quân phá tiểuđội tậpkích bắt đầuchiến cuộctrước, sau Lam Quân ngoài mặt tỏra bị trúng hỏa pháo mặt đất mai phụcbị đảkích nặng, ngay sau đó lại lấytốc độsét đánh không kịp bưng tai đánh lén trận địa phía sau Hồng Quân, không chút khách khí chặt đứtđiểm hậucần tiếptế hai nơi.

Đối thủ mạnhcó thể kích thích tiềm năng củacon người. Hạ Hoằng Huân không vì vậy mà rốiloạn, ngượclại ngoài dự liệu của mọingười anh cười cười, lấy giọngtán thưởng nói: "Đây là cho chúngta mở mang tầm mắt, công

- thủ vĩnh viễnđều không thể tuyệt đối." Sau lạilấy giọngthoải mái nói: "

" Hy sinh " đồng chí xe cấpdưỡng dã chiến, chôn nồi nấu cơm."

Nghe vậy, tất cảsĩ quan trong sở chỉ huy đềusợ run. Suy đi nghĩ lại cũng không thấycó gì không ổn, "Còn sống" phảitiếp tụcchiến đấu, tử trậncũng phải cho người ta ăn cơm chứ. Nghĩ đếnđây, bọn họnhìn nhau, sau ăn ý lắc đầu cườikhổ.

Không hổ là bộ đội đặc chủnghuấn luyệnnghiêm chỉnh, sau khi nhanh chóng phá hủy đườngtiếp tếhậu hậucần củaHồng Quân, chú ý đến hỏapháo mặt đấtcủa HồngQuân, Lam Quân cũng không ham chiến, máybay trực thăng nhanh chóng ẩn vào trong rừngrậm, lầnnữa mấthút, tuyệt đối bảo toàn thực lực.

Chớp mắt, phía sơncốc 036 tiểuđội độtkích gặp phải mai phục của đốithủ ngay trên trận địa then chốt. Vì vậy, sau khi Lam Quân chấm dứt tậpkích trên tầng trời thấp thì hai quân bắt đầu"sức người chiến" trên mặt đất.

Viên Soái đưa tay ý bảo thủhạ tảnra ẩn nấp. Lúc này mới lưu loát sờ tới bờngoài sơn cốc, động tác rất nhẹ, không kinh động đến cả cái nhánh cây. Xác định không có quân địch, anh quay ra sau lưnglàm động tác, những sĩ quan khác trong tiểuđội tậpkích mới chậm rãi chui vào trong rừngrậm.

Khi bọn họ cách mụctiêu 500m, không hiểu sao Viên Soái cảm thấynguy hiểm đang tới gần. Anh chợt dừnglại, nhưcó điều suy nghĩ ngửa đầuliếc nhìn bầu trời âm u, trong đầu thoáng qua mộtý nghĩ... hai chữ "Nằm xuống"chưa kịpra khỏi miệng, một điểmsáng nho nhỏ thoáng qua, dường nhưnghe rõ được tiếng viên đạn bắn ra khỏisúng, ngực trái Viên Soái bốc lên khói trắng.

Đồng chí Trung đội trưởngtử trậnnhất thờigiận, anh nhụt chí thuận thế ngồixuống, vứtmũ xuống đất, anh tức giậnquát: "Sao phải bắn vào ngực? Khoe ngươi bắn chuẩn à?"

Nhìn về phía tổ viên không biếtlà áp dụng động tác chiến thuật nằmxuống hay bị té ngã tại chỗ, Viên Soái cúi gằm đầu, buồn bựcnói: "Tôi chết rồi, các cậutiếp tục."

"Chiến Nghị dẫn đội!" Mệnhlệnh quảquyết đếntừ HạHoằng Huân ở bộ chỉ huy.

Cùng là Trung Úy nhưViên Soái

- đồng chí Chiến Nghịcầm súng, không chậm trễchút nào đáp lại: "Rõ!" Ngaysau đó vỗ vỗ bả vai Viên Soái, vẫy tay ra hiệudẫn các chiến sĩ chui vào rừng cây.

Đội bắn tỉaLam Quân giống như đi theo tiểu đội tậpkích, chưa tới 500m, đã có sáu chiếnsĩ Hồng Quân "vinh quang" rồi. Nói cách khác, chia đều chưađến 100m mấtmột người.

Chiến Nghị có chút tứcgiận, anh nóng nảy mà gọi bộ chỉhuy qua micro: "Doanh trưởng, mẹ kiếpLam Quân trêu chọc chúng ta chơi!"

Đấu pháp quả thậtcó điểm thấtđức! Đoàn trưởng Lục Trạm Minh cùng Hách Nghĩa Thành liếc mắtnhìn nhau, ông nhíu mày, sắc mặt Ninh An Lỗicũng trở nên ngưng trọng.

Hạ Hoằng Huân day day mi tâm, tay phải theo bảnnăng nắm thành quyền, anh nhắmmắt suy tưước chừngmười giây, lúc mở ra trầm giọng nhắcnhở: "Bắn tỉa hy vọng nhấtlà có thể hạ gục mục tiêu, nhữngngười khác nằm sấp xuống bấtđộng."

Rốt cuộc là thủhạ "Ái tướng" của Hạ HoằngHuân, trong nháy mắt Chiến Nghịlĩnh ngộ ra ý của lão đại, sau khi một chiếnhữu nữabị bắnlén, anh lưu loát mà lắp đạnvào băng, sau đứng bật dậy, miệng quát: "Theo tôi lên!"Các chiến sĩ lập tức nhảy tớivị trí độibắn tỉamai phục.

Cùng lúc đó, giọngnói lãnh lẽo cực điểm của HạHoằng Huân vang lên, tiểu độiđột kích nghe được: "Hỏa lực che chở!", sau khi ra lệnh trừ năm ngườitheo Chiến Nghị xông ra, những người khác nắmchặt súng tự động.

Trong khoảnh khắc, trong rừngrậm đạnnotron bay tứ tung, lá cây khô vàng bị ngọnlửa súng máy phun ra đốt cháy, rơilả tả.

Quả nhiên là tinh anhcủa doanh Trinh sát. Đám người ChiếnNghị hành động như thỏ chạy, dựa vào địavật địahình ẩn nấp, trong quá trình tiến lên khéo léo tránhđược súng bắn tỉa. Loại hành độngđiên cuồng nhìn như thiếubình tĩnh này cuối cùng cũng khiến cho độibắn tỉakhông có cơ hội nổ súng. Khi điểm sáng mộtlần nữathoáng qua thì Chiến Nghị không chút nào do dự, quyết đoán bóp cò.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!