Tư Tư nhanh chóng quay lại với một hộp cơm khác trong tay, giống như Giang Bình Dã nói, bên trong đều là những món Tống Dao thích ăn.
Hôm nay có Giang Bình Dã ở đây, vì không muốn là bóng đèn cản trở anh và Tống Dao, Tư Tư rất thông minh tự lấy hộp cơm của mình đi ăn cùng với các nhân viên khác.
Ban đầu sân bóng rổ rất lớn nên không có ai chú ý đến Giang Bình Dã, kết quả là qua thời gian ăn trưa cả đoàn phim đều biết Giang Bình Dã vội vàng tới thăm ban Tống Dao.
Thêm đó, trong đoàn phim hầu như là người trẻ tuổi, đều là những cô gái mới tốt nghiệp. Bình thường toàn đu CP Tống Dao và Giang Bình Dã ở trên mạng, bây giờ gặp được trực tiếp càng phấn khích hơn.
Sau đó bị đạo diễn mắng mới kiềm chế lại bản thân, cũng bởi vì nghe thấy Giang Bình Dã nói chuyện cùng đạo diễn Tống Dao mới biết được hóa ra Giang Bình Dã là nhà đầu tư lớn nhất cho bộ phim này.
"......"
Có lẽ là sợ cô nghĩ nhiều nên đạo diễn cười nói: "Mặc dù Giang tổng là nhà đầu tư lớn nhất cho bộ phim này nhưng yên tâm đi, bộ phim này không có gì mờ ám cả, đều công khai minh bạch trên mạng hết rồi."
Nghe đạo diễn nói như vậy Tống Dao mới thở phào nhẹ nhõm, lấy lại tinh thần cô mới cong môi cười nói: "Tôi biết rồi đạo diễn."
Sau đó đạo diễn ngồi xuống nói chuyện với Giang Bình Dã một lát, cũng không né tránh Tống Dao, cô ngồi bên cạnh cúi đầu đọc kịch bản không nói xem vào.
Cảnh quay buổi chiều nhanh chóng bắt đầu.
Đạo diễn đã chuẩn bị ghế ngồi cho Giang Bình Dã, anh ngồi ngay phía sau đạo diễn và máy quay, đó là vị trí tốt nhất.
Đây là lần đầu tiên anh đến trường quay xem Tống Dao đóng phim, cảm thấy khá là thú vị.
Vì phần chính được quay trong khuôn viên vườn trường nên trang phục và cách trang điểm của Tống Dao rất trẻ trung và xinh đẹp. Mặc áo sơ mi trắng ngắn tay và váy xếp ly kẻ xọc, là đồng phục mùa hè thông thường, tóc buộc cao đuôi ngựa lộ ra cái trán trơn bóng, hai bên má xõa xuống vài sợi khiến anh nhớ lại dáng vẻ của Tống Dao hồi còn đi học, cũng không khác là mấy.
Hôm nay là cảnh quay của nữ chính Lâm Nghệ lần thứ hai gặp nam chính Tống Hoài Thần.
Ánh nắng buổi chiều rất chói mắt, bây giờ đang là tiết thể dục, Lâm Nghẹ bị đám chị em kéo đi xem bóng rổ.
"Lâm Nghệ chúng ta đi xem bóng rổ đi!"
"Nắng như vậy đi xem bóng rổ làm gì chứ?"
"Đi xem soái ca! Hôm nay có một trận đấu bóng rổ, lớp 11 đấu với lớp 12, còn có một người đẹp trai tên là Tống Hoài Thần, là người đứng đầu khóa của chúng ta, vừa đẹp trai vừa học giỏi nữa chứ.
"Ồ thật sao?"
Vốn dĩ Lâm Nghệ không có hứng thú với trận thi đấu bóng rổ nhưng khi nghe thấy tên Tống Hoài Thần cô giống như ma xui quỷ khiến mà đi đến đó.
Cô và nhóm chị em vừa tiến vào sân bóng rổ liền nghênh đón bằng tiếng hoan hô reo hò.
—A a a a a a a a a a a ném hay quá!
—Vãi chưởng! Đẹp trai quá a a a a a a a a a a!!!
—A a a a a a a a a a ba điểm!!! Tống Hoài Thần đẹp trai quá!
Nghe được câu cuối Lâm Nghệ mới biết được hiệp một đã kết thúc mà vừa nãy Tống Hoài Thân đã ném được cú ba điểm, mấu chốt chính là ba điểm đó.
Trên sân bóng rổ những chàng trai mặc đồng phục mùa thu bước ra khỏi sân thành từng nhóm nhỏ.
Sau đó cô chợt nghe thấy một người trong nhóm chị em mình ủ rũ nói: "Này, chúng ta tới chậm nên trận đấu đã kết thúc rồi."
Lâm Nghệ ngạc nhiên: "Không phải còn trận kế tiếp sao?"
"Trận kế tiếp diễn ra vào trưa ngày mai, hôm nay đấu xong rồi."
"Đã xong rồi sao." Lâm Nghệ thu hồi ánh mắt lẩm bẩm: "Vậy chúng ta đi thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!