Đêm đó, không chờ đám bạn bè biết rõ "xử lý" mà cậu Thẩm nói cụ thể là xử lý như thế nào thì Thẩm Ngôn Lễ đã mượn cớ này dẹp đường về nhà ngay lập tức, bỏ mặc đám bạn bè ngồi tại chỗ đưa mắt nhìn nhau.
Về đến nhà mà vẫn chưa quá khuya, Thẩm Dục Lâm và Thẩm Dục Thành vừa tắm rửa xong, Thịnh Tường đang kiên nhẫn lau khô tóc cho hai đứa bé.
"Anh về nhà mà sao mẹ con em không có phản ứng gì hết vậy?"
"Tiếng động cơ xe của anh ầm ĩ như thế, em nghe thấy từ lâu rồi." Thịnh Tường dùng khăn tắm lau khuôn mặt tuấn tú của con trai, chẳng buồn ngẩng đầu lên: "Anh về sớm thế này, đám Tiêu Tự không nói gì anh à?"
Lúc nãy cô nghe thấy trong điện thoại rất ầm ĩ, thi thoảng lại trộn lẫn tiếng kêu "xử lý" gì đó, cô không nghe kỹ nên không hiểu lắm.
Ngón tay thon dài của Thẩm Ngôn Lễ xoay chìa khóa, đôi chân dài tiến vào phòng ngủ: "Chính cậu ấy ốc còn không gánh nổi mình ốc, còn có mặt mũi nói anh?"
Nói gót chân anh, đầu Tiêu Tự bốc khói, có lẽ lúc này đang nghĩ cách giải thích với Ứng Đào.
Hai người này cãi nhau ầm ĩ từ thời đại học đến bây giờ, không ngờ cuối cùng lại dính lấy nhau.
Thấy anh đến gần, Thịnh Tường đẩy hai đứa bé ra, nhón chân cởi áo khoác cho Thẩm Ngôn Lễ. Anh cụp mi nhìn gò má trắng muốt như sứ của cô, bỗng nhiên cúi đầu cắn lên má cô thật mạnh. Thịnh Tường kinh hô một tiếng, đang định đẩy anh ra thì bỗng nghe Thẩm Ngôn Lễ bật cười, sau đó lập tức buông cô ra, ung dung gác tay lên người hai đứa nhóc đang đứng bên cạnh xem náo nhiệt.
"Ba dẫn hai đứa nhóc các con đi bơi, có đi không?"
Đôi mắt Thẩm Dục Thành và Thẩm Dục Lâm sáng lên, lập tức giơ tay tán thành. Thịnh Tường lại do dự: "Đang là giao mùa, lỡ không cẩn thận thì sẽ bị cảm."
Nhưng hai đứa bé rõ ràng đang phấn khởi, vội chạy đến bên cô: "Mẹ, tụi con muốn đi, mẹ cũng đi với tụi con đi."
Thịnh Tường nở nụ cười: "… Các con mới tắm xong mà." Thực ra cô nói như vậy có nghĩa là đã đồng ý.
Chỗ bơi lội nằm trên sườn núi vòng quanh trang viên. Mặc dù nơi này gần sông ven biển nhưng hàng xóm lại cách nhau rất xa, chung quanh chỉ có núi rừng.
Hồi trước, Thẩm Ngôn Lễ đã thẳng tay mua luôn hai ngọn núi bên cạnh, chế tạo thành suối nước nóng ngoài trời và trung tâm tập thể hình được xây bằng tường thủy tinh trong suốt. Vườn hoa bên cạnh trang viên vẫn chưa đủ, tại vị trí sân sau của trang viên tiếp giáp với hai ngọn núi còn xây dựng một nhà kính trồng hoa chuyên dùng để trồng tường vi.
Hiện tại, hai đứa bé đang chơi đùa vui vẻ trong bể bơi.
Thịnh Tường ngồi bên hồ bơi, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời xa xôi thông qua nóc nhà thủy tinh trong suốt. Thi thoảng sẽ có tiếng máy bay bay ngang qua, ánh đèn ở đuôi máy bay cứ lập lòe lập lòe.
Thẩm Ngôn Lễ bơi mấy vòng, sau đó đứng một bên hướng dẫn tư thế bơi lội chính xác cho Thẩm Dục Thành và Thẩm Dục Lâm.
Thịnh Tường đã tắm rửa nên không muốn xuống hồ bơi.
Ban đầu, cô còn đang nhàn nhã, nào ngờ Thẩm Ngôn Lễ lại chơi mai phục, bỗng nhiên ngoi lên từ mặt nước trước mặt cô, nước trong bể bơi văng lên ào ào, khiến cô giật cả mình, kiên quyết không chịu cho anh ôm.
Tiếng cười đùa vui vẻ liên tục vang vọng khắp nhà thủy tinh.
Thẩm Ngôn Lễ giơ tay vuốt tóc, lông mày nổi bật, đôi mắt đen láy của anh sáng ngời, kéo chân cô, muốn lôi cô xuống nước. Thịnh Tường chống cự, liên tục nhéo anh mấy phát. Đến khi chơi đùa xong, hai người cùng nhau đứng bên bờ hồ. Thẩm Ngôn Lễ xoay người nhìn vào hồ, quan sát động tác của hai đứa con mỗi thời mỗi khắc. Thịnh Tường vốn đang chơi điện thoại, không biết thấy cái gì mà bỗng gọi anh một tiếng: "Thẩm Ngôn Lễ."
Lúc này, anh đang nhìn chằm chằm vào Tiểu Chi Ma và Tiểu Cầu Cầu, chậm rãi đáp lại một tiếng: "Hửm?"
"Anh có thấy status này không?"
"Status nào?"
Thịnh Tường đưa điện thoại đến trước mặt anh: "Thì status của Lâm Đình với Diệp Kinh Hàn ấy, hai người họ đăng ảnh chụp, là cùng một biển hoa mà phải không?"
Tóc con của Thẩm Ngôn Lễ dán trên trán, tùy ý liếc nhìn: "Anh không rõ nhưng nếu đã đăng lên mạng thì chắc vậy."
Mùa hè năm ngoái, Lâm Đình đi theo đội ngũ quay phim đến Tây Bắc lấy cảnh.
Thời gian trôi qua thấm thoắt thoi đưa, bây giờ thế mà đã đến mùa xuân năm sau.
Thịnh Tường cúi đầu, chăm chú nhìn biển hoa trong bức ảnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!