Chương 29: (Vô Đề)

Camera theo sát ánh mắt của cô, chuẩn xác phong tỏa phạm vi đại khái, tiếp đó trực tiếp quay Vu Đồ, trên màn hình lớn lập tức xuất hiện một dáng người cao ngất.

Trên khán đài vang lên một trận xôn xao, loáng thoáng có người nói: "Thật là đẹp trai ah." "Có phải cũng là minh tinh."

Trong mắt Vu Đồ hiện lên một tia ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh liền trầm tĩnh như thường. Anh cùng ánh mắt của người nổi bật nhất trên đài thi đấu chạm nhau, người nọ hướng anh thản nhiên cười một tiếng, mang theo linh động nghịch ngợm quen thuộc.

Người chủ trì trên đài liền liên tiếp nói: "Đại ca quay phim, ngươi làm sao biết chính là vị soái ca này? Ngươi cũng là xem mặt sao?"

"Soái ca này trả lời ta đi, rốt cuộc có phải cậu không?"

Vu Đồ vì vậy cười một tiếng, lấy hành động trả lời. Cậu thong dong đứng dậy, đem áo khoác dài vốn đặt trên đầu gối đặt vào chỗ ngồi, cất bước ra khỏi chỗ ngồi.

Tiếng ồn ào náo động càng lớn tiếng hơn.

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều nhìn cậu, có người thậm chí còn trực tiếp cầm điện thoại chụp hình, camera lại theo sát cậu không buông. Mà cậu dường như đối với mọi thứ đều làm như không thấy, từ đầu tới cuối tư thái vững vàng, ánh mắt trong vắt, trấn định đi ở đường hướng lên đài thi đấu, không có chút nào lo lắng.

Kiều Tinh Tinh ở xa xa nhìn cậu từng bước từng bước đến gần, trong lòng bỗng nhiên dấy lên kiêu ngạo.

Đúng vậy, thầy Vu từ nhỏ đến lớn là thiên chi kiêu tử (con cưng của trời), trường hợp nào chưa trải qua, sẽ không mất bình tĩnh.

Chẳng qua khi đó là cô thường đứng dưới đài nhìn cậu.

Rốt cuộc hiện tại bọn họ có thể cùng đứng trên một sân thi đấy, cậu lại hướng về phía cô mà tới.

Hoan nghênh nha Vu tiên sinh, Kiều Tinh Tinh Tinh mỉm cười nghĩ, hoan nghênh bước tới, sân nhà của ta. (Editor: Cảm giác như chào mừng anh tiến vào thế giới của em, và sẽ nhận ra đó cũng là cả thế giới của anh:))).)

Vu Đồ bước lên từng bậc, Kiều Tinh Tinh lúc này mới chú ý tới cậu giống như cố ý chuẩn bị, hiếm khi lại mặc tây trang đen, không có thắt cà vạt nghiêm túc, cổ áo sơ mi trắng bên trong hơi mở, vô cùng anh tuấn khí chất xuất chúng.

Kiều Tinh Tinh xa xa nháy mắt với cậu, chờ cậu đi tới bên người, tắt mic nhẹ giọng nói: "Hôm nay có chút đẹp trai."

Vu Đồ dừng chân, hơi cúi đầu, "Có chút?"

Kiều Tinh Tinh không nhịn được cười lên.

Người chủ trì bên cạnh cảm thấy mắt mình đều muốn mù rồi.

Này này này hai vị, đây là trên đài đấu đó? Mặc dù người xem không nghe được, nhưng các người trắng trợn như vật "tán tỉnh" nhau sao? Muốn đưa ta cùng tiến lên hotsearch sao?

Hắn vội vàng tiến lên tìm cảm giác tồn tại.

"Nào nào nào, soái ca đứng bên kia ta. Hắn đem Vu Đồ kéo đến bên kia người, khó kiềm chế kích động đặt cậu hỏi: "Ta đoán trước, soái ca này có phải cũng là người trong showbiz?"

"Không phải." Vu Đồ trả lời, "Ta là bạn học cao trung của Tinh Tinh."

"Bạn học cao trung?" Người chủ trì không ngờ tới.

Kiều Tinh Tinh tiếp lời, "Hơn nữa chúng ta cũng học cùng sơ trung."

"Duyên phận rất sâu đó, sơ trung chung trường, cao trung là bạn học, vậy đại học..."

Kiều Tinh Tinh cười, "Đại học không có, dẫu sao ta cũng không thi đậu Thanh Hoa*."

*Trường đại học đứng đầu Trung Quốc, cùng với Đại học Bắc Kinh tạo thành cặp đôi được học sinh cấp 3 hướng tới Thanh Hoa

- Bắc Đại.

"Oa, Thanh Hoa." Người chủ trì khoa trương khen ngợi, "sinh viên tài cao ah, bây giờ ta tin tưởng ngươi chơi game nhất định cũng rất khá. Vậy ngươi cùng nữ thần của chúng ta làm bạn bao năm rồi?"

Vu Đồ hơi dừng lại một chút, Kiều Tinh Tinh giành đáp lời: "Không phải, chúng ta mất liên lạc đã nhiều năm, trước đó cùng nhau đánh Vương giả vinh diệu mới quen thuộc trở lại."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!