Lục Du Châu sau một đêm say rượu, ngày hôm sau vẫn dậy sớm đi làm. Thư ký báo cáo sơ lược lịch trình hôm nay với anh ta: "Tổng giám đốc Lục, chín giờ xuất phát đến Công Nghệ Thịnh Lăng để khảo sát, đây là phương án đầu tư đã được soạn sẵn, có cần mang theo không ạ?"
Lục Du Châu day day trán, giọng nói lộ rõ vẻ mệt mỏi: "Cứ mang theo trước đi."
Lục thị là một công ty đầu tư, phần lớn liên quan đến ngành giải trí, trong đó game và phim ảnh chiếm tỷ trọng lớn nhất. Và một trò chơi mới mà Công Nghệ Thịnh Lăng hiện đang toàn lực kêu gọi đầu tư của Lục thị cho một tựa game mới vừa phát triển.
Lục Du Châu đã xem qua phương án của trò chơi mới này. Không thể nói là vô cùng hài lòng nhưng có chút hứng thú, nên đã định cho Công Nghệ Thịnh Lăng một cơ hội, nếu lần khảo sát này hài lòng, tất nhiên anh ta sẽ hợp tác.
Nhân viên của Công Nghệ Thịnh Lăng dường như đã nhận được thông báo từ sớm và đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Lục Du Châu từ lúc bước vào tòa nhà này gần như không tìm ra được một sơ hở nào.
Ông chủ của Công Nghệ Thịnh Lăng, Lăng Thịnh, đích thân tiếp đón Lục Du Châu, dường như bị khí thế của anh ta áp đảo mà có chút căng thẳng, chỉ sợ vị tổng giám đốc Lục thị này một chút không hài lòng sẽ từ bỏ lần hợp tác này.
Tất cả nhân viên ở các vị trí của Công Nghệ Thịnh Lăng đều biết vị khách hôm nay là một nhân vật lớn. Nhân viên mang tài liệu ra vào, đi ngang qua Lục Du Châu cũng không dám thở mạnh.
Một nhân viên phòng nhân sự cầm theo hồ sơ cơ bản của nhân viên mới tình cờ đi qua đây, chẳng may ở chỗ rẽ va vào một công nhân vận chuyển. Người thì không ngã, nhưng xấp tài liệu trên tay lại rơi tung tóe dưới đất.
Một tờ hồ sơ nhân viên mới có dán ảnh thẻ một inch màu trắng vừa hay rơi ngay dưới chân Lục Du Châu.
"Tổng giám đốc Lăng, xin lỗi, xin lỗi." Nhân viên phòng nhân sự này cắn răng nhặt lại hồ sơ từ trên sàn, chỉ sợ làm hỏng thương vụ của công ty với Lục thị.
Lưng Lăng Thịnh cũng lạnh toát, nhưng miệng lại không dám mắng thẳng: "Còn không mau nhặt lên, lần sau đi đứng cẩn thận một chút."
Nhân viên cúi xuống nhặt từng tờ hồ sơ, đến khi nhặt tờ cuối cùng lại đột nhiên thấy người đàn ông cao cao tại thượng kia cúi xuống trước mình một bước.
Lập tức, xung quanh im phăng phắc.
Bàn tay Lục Du Châu cầm tờ hồ sơ này khẽ co lại, ánh mắt từ từ di chuyển từ tấm ảnh một inch sang bên trái.
Giản Cam, 27 tuổi, vị trí ứng tuyển, họa sĩ đồ họa game.
Tim anh ta rung động, Lục Du Châu cầm tờ hồ sơ này xem rất lâu, sơ yếu lý lịch cá nhân, kinh nghiệm tìm việc của Giản Cam, anh ta đều đọc đi đọc lại không sót một chữ.
Nhân viên đứng một bên không dám nói gì, còn Lăng Thịnh dường như đã nhận ra được ý nghĩa trong đó nên cũng chú ý hơn đến người trên tờ hồ sơ này.
"Đây là nhân viên của công ty các anh?" Lục Du Châu trả lại tờ hồ sơ, giọng nói lạnh lùng nhưng ánh mắt lại lộ ra một chút bất ngờ và khẩn thiết.
Lăng Thịnh lập tức nhìn về phía nhân viên phòng nhân sự để anh ta trả lời.
"Vâng, cô ấy là một trong những họa sĩ đồ họa cấp cơ sở mới được chúng tôi tuyển dụng, sắp nhận chức vào Công Nghệ Thịnh Lăng của chúng tôi." Nhân viên trả lời thành thật.
Dù là "cấp cơ sở" hay "một trong những", những từ này anh ta nghe đều có chút không vui. Lục Du Châu tiếp tục đi về phía trước, như thể lơ đãng nói với Lăng Thịnh: "Giản Cam rất xuất sắc, để cô ấy làm họa sĩ đồ họa cấp cơ sở ở chỗ các anh quả thực có chút lãng phí tài năng."
Lăng Thịnh đột nhiên sững người: "Đúng, đúng, người ở dưới mắt nhìn không tốt."
"Nếu dự án mới có cô ấy tham gia, tôi nghĩ chắc chắn sẽ làm tốt hơn trước." Lục Du Châu dừng bước, không tiếp tục tham quan nữa, "Anh nói đúng không, tổng giám đốc Lăng?"
Lăng Thịnh vừa kinh ngạc vừa vui mừng, gần như không chút do dự đáp lại: "Tổng giám đốc Lục nói phải, chắc chắn là vậy."
Vốn tưởng sẽ mất đi lần đầu tư này, lại vô tình ký được hợp đồng ngay tại chỗ, Lục thị thậm chí còn tăng thêm số tiền đầu tư. Lăng Thịnh trong lúc công bố tin vui này tại công ty đã lập tức lấy hồ sơ của Giản Cam từ phòng nhân sự ra. Sau khi xem xét các tác phẩm cá nhân của cô ấy lúc phỏng vấn thì cảm thấy thầm may mắn vì lời nói của Lục Du Châu không phải là lời nói suông.
Nước tẩy trang
Anh ta chỉ mong đối phương thực sự là một nhân tài.
Ngày Giản Cam nhận chức, sau khi làm xong thủ tục và nhận được thẻ nhân viên, cô tưởng mình hoa mắt, liền quay lại phòng nhân sự để xác nhận: "Có nhẫm lẫn gì không ạ? Trên thông báo trúng tuyển hình như ghi vị trí của tôi là họa sĩ đồ họa cấp cơ sở."
Nhân viên phòng nhân sự đối chiếu lại một lượt: "Không nhầm đâu ạ, trên hồ sơ của cô đúng là ghi họa sĩ đồ họa cao cấp."
Giản Cam: "???"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!