Địa điểm ghi hình kỳ này là trên một thảo nguyên rộng lớn. Vừa xuống xe, một cơn gió lạnh đã ập đến. Nam Tê Nguyệt đi theo đoàn người về phía trước, nhìn thấy các thành viên cố định đang chào đón các khách mời.
Lại là màn giới thiệu quen thuộc, sau khi mọi người làm quen với nhau, hành trình "Gió nhẹ nắng đẹp" của ngày hôm nay bắt đầu.
Đầu tiên là cắm trại. Các thành viên cố định cộng với các khách mời tổng cộng là tám người, được chia thành hai nhóm, một nhóm chịu trách nhiệm dựng lều, một nhóm chịu trách nhiệm sắp xếp bàn ghế và đồ ăn.
Nhóm của Nam Tê Nguyệt chịu trách nhiệm dựng lều, nhưng may mắn là ba người còn lại đều là nam nên cô chỉ cần giúp đỡ một chút.
"Tê Nguyệt, giúp tìm cái búa qua đây." Vu Lỗi, người gần cô nhất, dựng cọc lên, mấy người còn lại cố định vị trí rồi kéo dây lều ra, hiện tại chỉ còn thiếu cái búa để đóng đinh xuống đất.
"Đến đây." Nam Tê Nguyệt cầm cái búa qua, kéo dây để xác định vị trí rồi cố định đinh, nhanh nhẹn đóng cây đinh dài xuống.
Một phát ăn ngay.
Đất khá mềm, Nam Tê Nguyệt sờ sờ mũi, nghĩ rằng thứ này không cần búa cũng có thể dùng tay ấn xuống được.
"Tê Nguyệt, bên này."
"Đến đây." Nam Tê Nguyệt cầm cái búa tiếp tục gõ gõ.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, tám người tụ tập cùng nhau nướng xiên và trò chuyện. Mặc dù còn chưa quen thân nhưng có máy quay xung quanh nên mọi người nói chuyện đều rất tự nhiên. Nam Tê Nguyệt cũng dần dần hòa nhập với họ, thỉnh thoảng bị chọc cười.
Thời tiết lúc này thực ra không thể gọi là gió nhẹ nắng đẹp, chỉ thấy được một chút ánh nắng le lói. Một cơn gió thổi qua vẫn có thể khiến người ta lạnh đến run rẩy.
Vu Lỗi ngồi bên cạnh nghe thấy tiếng cô sụt sịt mũi, quay đầu nhìn, sau đó đứng dậy lấy ra một chiếc chăn từ trong lều: "Tôi thấy cô khá sợ lạnh, đắp vào đi, cẩn thận đừng để bị cảm."
Nam Tê Nguyệt nhận lấy và cảm ơn.
Giống như mấy kỳ trước cô đã xem, chương trình này chủ yếu là để ngắm nhìn những phong cảnh khác nhau, trải nghiệm những cuộc sống khác nhau. Mấy người tụ tập cùng nhau nói chuyện, chơi game là hết một kỳ.
Có thể xem là một chương trình chữa lành.
Mục đích của chương trình khá tốt, tiếc là kinh phí không đủ, khách mời không đủ độ hot nên lượng người xem cũng giảm dần.
Đến chập tối, có người đề nghị một trò chơi nhỏ mới, người thua phải biểu diễn một tiết mục. Nam Tê Nguyệt không hiểu lắm, cho đến khi thua mới biết đó là một mánh khóe nhỏ của các thành viên cố định để trêu chọc các khách mời. Thế là, theo sự mong đợi của mọi người, cả ba khách mời đều phải biểu diễn một tiết mục.
Hai người trước đó đều đã hát, Nam Tê Nguyệt hắng giọng, nghĩ rằng đám người này chắc chắn sẽ không biết thưởng thức giọng hát tuyệt vời của mình nên đành phải cởi chiếc áo khoác lông vũ dày cộm ra đứng dậy, yêu cầu đạo diễn bật một bản nhạc. Rồi trên thảo nguyên bao la, dưới làn gió đêm mát rượi, cô bắt đầu múa uyển chuyển.
Sau khi ghi hình xong cô lại phải thức đêm để về Bắc Thành. Có lẽ lại bị cảm lạnh, trên đường đi cô liên tục hắt hơi.
Tiểu Linh Đang đưa cho cô khăn giấy, nghĩ đến màn biểu diễn của cô trong chương trình, khẽ nói: "Chị, đoạn múa đó của chị thật sự tuyệt vời. Nếu trailer tập sau mà cắt đoạn đó bỏ vào, tập chị tham gia đảm bảo tỷ suất người xem sẽ tăng vọt!"
Nam Tê Nguyệt sụt sịt mũi, cầm thẻ lên máy bay đi qua xếp hàng kiểm tra an ninh: "Sớm biết sẽ bị cảm chị cũng học họ hát một bài cho xong."
Khóe miệng Tiểu Linh Đang giật giật: "Lần đầu tiên em thấy một nữ ngôi sao muốn tự bóc phốt mình."
"Sao chứ!" Nam Tê Nguyệt phản đối, "Giọng hát của tiên nữ, người phàm không hiểu được đâu."
Giày nam nữ
"Vâng, vâng, không hiểu." Tiểu Linh Đang qua loa đáp lại hai câu.
Sau khi lên máy bay, Nam Tê Nguyệt gửi thông tin chuyến bay cho Lục Bắc Đình rồi bật chế độ máy bay. Giọng mũi ngày càng nặng, cô đã uống thuốc cảm trước khi đi, lúc này đang buồn ngủ, không ngờ một giấc ngủ dậy máy bay đã hạ cánh.
Đêm khuya, hiếm khi Khải Ni có lương tâm cử xe đến đón, Nam Tê Nguyệt không lên xe, làm động tác "khóa miệng" với Tiểu Linh Đang.
Tiểu Linh Đang gật đầu lia lịa: "Biết rồi, biết rồi, kín như bưng mà, em hiểu!"
Nhìn tài xế lái xe đi, Nam Tê Nguyệt sờ trán hơi nóng, vừa ngẩng đầu đã thấy người đàn ông mà cô có chút nhớ nhung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!