Ánh mặt trời bừng nắng từ từ ló dạng lên cao, những tia nắng đến mang theo những sợi nắng vàng ươm trên mặt lá. Nắng sớm trong veo, tinh khiết len nhẹ qua cửa sổ, oà vào chiếu lên gương mặt hồng hào của người phụ nữ, thanh thản và dịu êm, gợi lên trong bầu không khí những rung cảm thật nhẹ nhàng. Trời không xanh nhưng cao và rộng. Những khoảng trời bình yên qua khung cửa sổ như được nhuốm màu vàng của nắng lung linh, huyền ảo.
Người con gái nằm trên chiếc giường lớn khẽ động đậy thân mình, nhưng chỉ vừa mới nhúc nhích đã cảm thấy toàn thân như vừa bị ai đó xé toạc ra làm đôi, cả thân người đau nhức tựa mới đi đánh nhau về, chỗ nào cũng ê ẩm. Còn hạ thân lại đau kịch liệt, nơi giữa hai đùi còn động lại chất gì ẩm ướt như một đầm lầy..
Cơn đau từ thể xác kéo dồn đến cộng với bị ánh nắng chiếu qua cửa sổ làm thức tỉnh Hàn Khiết Tình, mi mắt cô hơi động đậy một chút rồi chậm chậm mở ra, bị ánh sáng chiếu rực rọi vào làm đôi mắt có tầm nhìn mờ mịt, chưa thích ứng được với sáng sớm. Bàn tay theo bản năng che lại, đợi khoảng một lát mới chậm rãi buông xuống, đôi mắt lại nhìn trân trân lên trần nhà có một chùm đèn thủy tinh theo ánh nắng chiếu vào mà sáng rực.
Bây giờ trong đầu óc cô vô cùng hối hận về tối qua khi vứt bỏ hết liêm sĩ mà cầu xin Lục Sát lấp đầy cô, thật sự rất hối hận! Nếu như Hàn Khiết Tình biết tối qua mà điên cuồng kích tình như vậy thì cô sẽ không cầu xin hắn để không như bây giờ chỉ còn nửa cái mạng mà thôi!
Hình ảnh trận cuồng nhiệt vào đêm qua lại ùa về trong đầu óc Hàn Khiết Tình ngay lúc này, tất cả, từng cảnh, từng cảnh đều rõ mồn một và vô cùng rõ nét đến từng chi tiết, chẳng khác nào xem một bộ phim "hành động" của các nước Nhật Bản, Mỹ mà bật chế độ HD lên cả…
Hai cơ thể trần truồng nguyên thủy nhất của cô và hắn nhơm nhớp mồ hôi nhễ nhại mà dính chặt nhau đầy mãnh liệt trên giường, âm thanh va chạm thể xác dường như vẫn còn vang bên tai Hàn Khiết Tình ngay lúc này..
Mười ngón tay đan chặt, mồ hôi theo từng sự khoái cảm mà tuôn trào ướt đẫm ga giường màu tối, từng tiếng rên rỉ, thở dốc, tiếng gầm thay phiên nhau phát lên đầy gợi tình.
Những cảnh tượng này diễn ra trong bầu không khí nóng bỏng kéo dài đến khoảng ba tiếng thì dừng lại, lúc đó mưa đêm ở ngoài cũng ngưng hẳn. Hàn Khiết Tình xụi lơ toàn thân mà nằm trên giường, cô vừa định đánh một giấc thật ngon cho tới sáng thì đột nhiên Lục Sát lại bế cô đi vào phòng tắm trong bộ dạng không một mảnh vải che thân, đặt cô vào bồn tắm rồi không để Hàn Khiết Tình định thần lại Lục Sát đã trực tiếp mượn sức nước trong bồn mà liên tục đi vào sâu nhất bên trong cô từ phía sau.
Hàn Khiết Tình chỉ còn biết bám víu lấy thành bồn mà chịu từng sự lấp đi thật kích thích từ Lục Sát.
Hắn còn dùng đủ loại tư thế để chiếm lấy Hàn Khiết Tình trong bồn tắm rộng lớn, không tha cho cô một giây phút nào, cho nên sáng sớm cô vẫn còn có thể tỉnh dậy thì xem như mạng của cô rất lớn rồi!
Hàn Khiết Tình nằm im không động đậy hồi tưởng lại từng cảnh tượng tối qua, cơ thể đột nhiên nóng bừng bừng lên, nhưng lại không nhúc nhích được bởi vì bây giờ cô không còn một sức lực nào nữa, toàn thân ngoài cơn đau nhức ê ẩm chẳng có gì khác, bị rút toàn bộ sức lực.
Suy nghĩ một hồi thì bị người đàn ông đang nằm kế bên động đậy trở mình làm dời sự chú ý của cô, Hàn Khiết Tình theo bản năng dời tầm mắt qua nhìn hắn.
Lục Sát vẫn trong bộ dạng mắt nhắm nghiền, nhưng lúc này đây Hàn Khiết Tình thật sự quan sát rõ hết những đường nét trên gương mặt hắn không sót thứ gì.
Ngón tay nhỏ gọn của cô vô thức đưa lên rồi dừng lại ngay mi tâm hắn, xúc cảm khi chạm vào thật nhẹ nhàng, tiếp tục kéo qua tới đôi mắt vẫn đang nhắm chặt lại, Hàn Khiết Tình dừng lại ngón tay rồi chạm tới thật nhẹ nhàng vì cô sợ sẽ đánh thức hắn, cô dường như đang nín thở rồi chậm rãi vuốt tới sống mũi cao của hắn.
Ngón tay trượt từ đầu mũi thật chậm rãi trượt xuống, cuối cùng dừng lại đôi môi màu bạc của Lục Sát đang mím chặt lại, lúc này ngón tay cô như bị thôi miên mà cứ dừng lại giữa làn môi hắn, vuốt ve thật mềm mại, Hàn Khiết Tình còn cảm nhận được xúc giác từ ngón tay cô truyền đến là mùi vị của nụ hôn mãnh liệt nóng bỏng tối qua..
Nhớ tới lúc Lục Sát điên cuồng khuấy động khoang miệng cô, đưa đầu lưỡi ướt át vừa mới dính hương vị ngọt ngào của Hàn Khiết Tình rồi khuất động toàn bộ tâm trí cô. Hôn cô đến đầu óc chao đảo mà càng mãnh liệt như một con cá vừa gặp nước, điên cuồng nhâm nhi để thỏa mãn được sự thèm khát của hương vị thơm tho.
Hàn Khiết Tình lại dời tầm mắt xuống một chút nữa, cuối cùng dừng lại dấu hồng hồng thoắt ẩn thoắt hiện trên cổ Lục Sát, bỗng nhưng gương mặt cô lại bỗng chốc ửng đỏ, dấu hôn trên cổ hắn nhắc cho cô nhớ tới khi tối qua cô van nan cầu xin Lục Sát nhưng hắn chẳng để tâm, cuối cùng phải hạ mình "chiều chuộng" hắn mà in thật sâu một nụ hôn nóng bỏng quyến rũ lên cổ hắn hắn mới tạm buông tha cho cô..
Hàn Khiết Tình khẽ khàng nhích tới một chút, đặt đôi môi mềm mại lên dấu hôn trên cổ hắn thật nhẹ nhàng như chuồn chuồn đạp nước, sau đó im lặng rời đi.
Kí ức cô vô thức nghĩ đến cái gì đó, vội gắng gượng trở mình một chút, lấy từ túi xách để bên tủ đầu giường ra một vật gì đó vô cùng chói lóa.
Ngắm nhìn chiếc đồng hồ nam thật sang trọng trên tay cô mà khóe môi vô thức cong cong. Đây là món quà mà Hàn Khiết Tình đã đặt từ ông Borhan, ông ta đã dùng hết tiềm năng mà thiết kế trong một ngày rồi sau đó chính tay đem đến cho cô.
Tuy bản tính ông ta không tốt nhưng quả thật năng lực của ông ta không thể không nhắc đến, có thể thiết kế ra một chiếc đồng hồ chỉ có một chiếc duy nhất trên thế giới trong một ngày quả thật không dễ dàng gì.
Khi ngắm nghía thật kĩ Hàn Khiết Tình đương nhiên sẽ không phủ nhận độ tinh tế từng chi tiết của chiếc đồng hồ đó được, cô hào phóng đưa thẳng cho Borhan một chiếc thẻ ngân hàng vàng màu sâm banh rồi ném lại một câu: "Chiếc đồng hồ này ông cứ tính theo giá gấp ba lần trên thị trường là được." Sau đó xoay người đóng cửa lại rồi nhanh chóng chạy lên phòng.
Hàn Khiết Tình nằm phịch xuống giường rồi nhìn chiếc đồng hồ thật lâu, nhớ ra kí hiệu đặt biệt nên cô lập tức xoay mặt đồng hồ lại, quả nhiên có khắc hai chữ "LC" , Hàn Khiết Tình vuốt ve thật lâu rồi mỉm cười hạnh phúc.
Cô không ngần ngại nhờ Borhan khắc ra hai chữ này chỉ đơn giản vì cô muốn trên đời này chiếc đồng hồ này chỉ thuộc về một người đàn ông cô yêu nhất, hai chữ "LC" [1] cũng chỉ dành riêng cho một mình hắn..
[1] LC: có nghĩa là tên phiên âm của Lục Sát (lù Chá).
Hàn Khiết Tình cẩn thận nhẹ nhàng xoay người qua rồi kéo bàn tay của Lục Sát lên, thật chậm rãi đeo vào cho hắn, quả nhiên mắt nhìn của cô rất tốt, chiếc đồng hồ này cực kỳ thích hợp với Lục Sát.
Do mãi mê chăm chú vào chiếc đồng hồ nằm trên cổ tay Lục Sát nên Hàn Khiết Tình không để ý đến có một cặp mắt thâm thúy đang lẵng lặng nhìn cô từ nãy giờ, cho nên thanh âm dịu dàng của cô vang lên thật nhỏ nhẹ gọi tên chiếc đồng hồ: "Odnoliub."
"Có nghĩa gì?" Thanh âm trầm thấp của người đàn ông từ trên đỉnh đầu truyền xuống khi giọng nói trong trẻo của Hàn Khiết Tình vừa dứt.
Cô giật mình nhìn lên thì đối diện với cặp mắt thâm thúy của Lục Sát, đôi mắt cô vô thức chớp chớp thật long lanh mà nhìn hắn.
Lục Sát bỏ qua ánh mắt của Hàn Khiết Tình rồi dời cổ tay mình lên, quan sát thứ phát ra ánh sáng chói lóa từ mặt đồng hồ thật kĩ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!