Chương 38: Anh Không Nỡ

Bầu không khí đột nhiên đóng băng.

Tiếng máy lạnh phà phà bên tai không dứt.

Thẩm Tô Khê chợt ý thức được lời cô vừa nói! mất nhân tính tới mức nào.

Nói nghiêm trọng một chút, cô vừa công khai xử tội tôn nghiêm của bạn trai mình.

Đôi mắt đen láy của Giang Cẩn Châu vẫn đang dán chặt lên người cô, thiêu khuôn mặt cô bỏng rát.

Cô mím môi, qua một lúc mới nghe thấy giọng nói bình thản: "Sao mặt em lại đỏ như vậy?"

Còn chưa đủ nữa hả?

Nếu là trước kia, Thẩm Tô Khê nhất định cho rằng anh hỏi những lời này bởi vì quan tâm lo lắng, nhưng từ sau khi nhận rõ bản chất của anh, cô không cách nào nhìn anh bằng con mắt thuần khiết được nữa.

Anh nói cái gì, làm cái gì cũng vô cớ có cảm giác anh sắp đưa cô tung lượn.

Kèm theo đầy hình ảnh màu vàng.

(18+)

"Chắc do điều hòa mở cao quá.

" Cô thẳng lưng nói.

Giang Cẩn Châu hiểu rõ, thuận tay tắt điều hòa đi, mở một bên cửa sổ, cơn gió nhàn nhạt thổi vào, nhanh chóng cuốn đi hơi nóng trong phòng.

Anh lại đi vòng về, khom người trước mặt cô, nghiêm túc nói: "Vẫn còn đỏ, ngồi thêm một lát đi.

"

Thẩm Tô Khê tức anh ách.

Não bộ tự động giải ra ẩn ý của anh: Lừa ai? Còn không phải vì em ngượng ngùng nên mới đỏ mặt hay sao? Để anh xem em giả vờ đến lúc nào.

Không hiểu sao, trong đầu cô bỗng xuất hiện cảnh tượng phụ nữ giật đầu túm tóc vật nhau ngoài đường, tới khi hoàn hồn, cô mới phát hiện tay cô đang nắm chặt đầu tóc của Giang Cẩn Châu.

Tư thế hùng hổ như quyết chiến không tha.

"! !.

"

"! ! "

Bầu không khí lần nữa đóng băng.

Thẩm Tô Khê vờ như không có gì xảy ra, cô vuốt tóc anh: "Trên tóc anh dính cái gì đó.

"

Khóe miệng Giang Cẩn Châu giật giật, anh nhìn lòng bàn tay rỗng tuếch của cô.

"! ! "

Người đàn ông này chắc chắn được ông trời phái xuống để vả mặt cô.

Cô ngừng lại một chút: "Có lẽ là gàu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!