Chương 35: Tin đồn năm xưa

Bệnh viện X.

Sáng hôm sau cô tỉnh dậy bởi tiếng gọi của cô y tá.

"Cô Khả Hân. Đến giờ uống thuốc rồi cô dậy ăn sáng rồi uống thuốc nhé."_cô y tá dịu dàng nói

Cô tỉnh dậy nhìn xung quanh không thấy ai, cô y tá liền hiểu ý liền nói.

"Bạn trai của cô sáng sớm nay có việc gấp phải đi nên có nhờ tôi chuyển giúp cô thứ này. Anh ấy còn đặc biệt dặn dò tôi để ý cô, anh ấy giải quyết xong công việc sẽ đến bệnh viện với cô."_vừa nói cô y tá đưa cho cô một tời giấy note.

||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||

"Cảm ơn cô"_Vừa nói cô vừa nhận tờ giấy note từ tay cô y tá.

"Bạn trai cô chu đáo thật. Đêm qua cô bị sốt cao anh ấy cả đêm không ngủ mà chăm sóc cô, sáng nay anh ấy có điện thoại nên mới đi sớm mà vẫn không quên mua đồ ăn sáng cho cô đây này. Thường thì phòng VIP của chúng tôi sẽ phục vụ đồ ăn sáng cho bệnh nhân nhưng anh ấy bảo cô thích ăn món này nên đã tự cất công đi mua cho cô đấy. Cô may mắn thật đấy."_cô y tá nhẹ nhàng nói.

"Anh ấy không phải..."_cô chưa kịp nói hết cô thì đã bị cướp lời

"Được rồi cô ăn rồi uống thuốc nhé, tôi còn phải đi kiểm tra phòng bệnh khác nữa."_nói xong cô y tá cũng ra khỏi phòng.

Cô ngồi trên giường bệnh nhìn bát vằn thắng nóng hổi lại là của quán cô thích ăn bán nhưng quán đấy rất đông mỗi lần ăn phải xếp hang hơn một tiếng mới mua được. Cô lại xem tiếp tờ giấy note mà anh để lại cho cô.

"Resort có việc nên tôi phải quay về xử lý. Không có tôi ở đó em cố gắng tự chăm sóc mình nhé. Lát nữa Bảo Vy và Vũ Uyên sẽ đến nên em yên tâm nhé. Tôi xử lý công việc xong tôi sẽ vào với em."

Đọc xong những dòng tin nhắn anh để lại bất giác cô bật cười. Rồi đột nhìn bừng tĩnh lại tự hỏi bản thân tại sao lại cười, tại sao đột nhiên anh ta lại đối xử tốt với mình như vậy. Đang vu vơ với suy nghi đó trong đầu thì một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Cậu thấy sao rồi, vẫn ổn chứ!"_Bảo Vy vừa nói vừa bước đến bên cô.

"Mình không sao. Cậu thấy đấy mình khoẻ rồi bây giờ xuất viện chắc cũng được đấy."_vừa nói cô vừa mỉm cười.

"Cậu thành ra như vậy mà vẫn còn cười được sao?"_Bảo Vy nghiêm túc.

"Mình không sao thật mà cậu đừng giận như vậy"_cô dỗ dành Bảo Vy

"Tại sao tự nhiên lại bị tai nạn thế chứ?"_Bảo Vy nghi ngờ.

"Chị ấy thành ra như vậy đều có người đứng sau hết đấy."_Vũ Uyên bước vào phòng khi nghe cô và Bảo Vy nói chuyện.

"Người đứng sau? Là sao?"_Bảo Vy khó hiểu

"Hai chị không nhớ là năm năm trước ai là người vu oan cho chị và anh Bách sao?"

"Lại là cô ta sao?"_cô bất lực.

"Em nghe Henry nói mặc dù chưa có chứng cứ xác thực nhưng khả năng cao chính là cô ta. Chị yên tâm nghỉ ngơi đi. Chuyện này để anh trai em xử lý."_vừa nói Vũ Uyên vừa đến bên cạnh giường cô.

"Vậy còn LeO. Thằng bé sao rồi."

"Chị yên tâm em đã đưa thằng bé đến trường rồi. Anh trai của em giao nhiệm vụ cho em là phải chăm sóc chị cẩn thận. Tối nay anh ấy sẽ đưa LeO đến cùng."_Vũ Uyên vui vẻ nói.

"Không những thế anh ấy còn nhờ mình trông cậu nữa. Không biết kiêpa trươca mình mắc nợ gì hai người nữa."_vừa nói Bảo Vy vừa thở phào

"Hai người nói gì vậy? Mình và anh ấy bây giờ chỉ là ba và mẹ của LeO thôi, không có gì cả."_cô niên mình.

"Thì... thì không có gì mình có nói gì đâu."_vừa nói Bảo Vy vừa liếc nhìn bát vằn thắng.

"Vũ Uyên em đã ăn vằn thắng của tiệm này chưa, nghe nói cũng ngon lắm."_Bảo Vy vẫn nhìn bát vằn thắng mỉm cười trêu ghẹo cô

"Đương nhiên là cũng muốn ăn lắm nhưng em lười xếp hàng lắm. Chị Khả Hân mới có diện phúc đó được anh trai của em đích thân xếp hàng mua đến cả người làm em gái như em cũng chưa chắc có được."_Vũ Uyên cùng Bảo Vy trêu cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!