Chương 48: (Vô Đề)

"Vợ à, em chuẩn bị chọn công ty thực tập sao?" Cố Hạo Khương nằm nghiêng trên giường, ôm eo vợ đến không muốn buông.

Vân Nghê chán ghét đẩy mặt hắn ra:

"Phải đó, thì sao nào?"

Bị Vân Nghê chán ghét, Cố Hạo Khương cũng không tức giận, ngược lại còn thấy những ngón tay nhỏ của cô đang đặt trên mặt mình rất là kích thích hắn.

Cố Hạo Khương bắt lấy tay cô, hôn nhẹ lên lòng bàn tay rồi nhìn cô nói:

"Sao em lại tức giận, anh đâu có chọc em?" Tối nay chưa lăn được, sao dám chọc cô chứ?

"Hừ! Anh còn dám nói? Đều do anh làm loạn nên giờ em ở trường cứ như minh tinh màn bạc ấy!"

Vân Nghê béo mạnh má hắn một cái, cô hiện tại đi đến đâu đều nghe được lời thì thầm của người khác, tuy đều là lời khen có cánh, nhưng mà cô rất ngại!

"Phải như thế thì mới không có tên nào dám bám đuôi em, cũng chẳng có ả nào dám dụ dỗ anh!"

"Anh đúng là chẳng biết sai là gì!"

"Vợ à, bây giờ em cũng đã tốt nghiệp rồi, cũng ra trường rồi, sợ gì nữa chứ? Nói anh nghe em muốn đến công ty nào?"

Vân Nghê nhìn vẻ mặt đứng đắn quan tâm của hắn, thầm nghĩ trong bụng hắn chắc không ít lưu manh đâu:

"Sao anh cứ hỏi em về mấy vụ công ty thế? Có ý đồ gì phải không?"

Cố Hạo Khương lúc này mới bật cười, vợ hắn càng ngày càng thông minh rồi, nhưng không sao, có thông minh hơn nữa cũng không đấu lại hắn!

"Anh chỉ muốn mời em đến Cố Xuyên thực tập thôi!"

"Mời? Anh cường điệu quá rồi đó!"

Cố Hạo Khương hôn nhẹ lên môi cô:

"Bà xã đại nhân là nhất mà!"

Vân Nghê do dự một lúc:

"Em chỉ mới tốt nghiệp thôi, kinh nghiệm không có, vào Cố Xuyên của anh thì không ổn lắm!"

Cố Hạo Khương trong đầu thầm nghĩ: Em là bà chủ Cố Xuyên, dù em muốn vị trí của anh, anh cũng cho em ấy chứ!

"Không sao hết, vào Cố Xuyên rồi em sẽ nhanh chóng có kinh nghiệm ngay thôi!"

Vân Nghê cứ nhìn Cố Hạo Khương đăm đăm không chớp mắt, sao cô cứ thấy có gì đó không ổn lắm.

"Được rồi, cứ quyết định vậy đi, hai ngày sau em đến công ty với anh!" Cố Hạo Khương thấy cô nhìn mình thì nhanh chóng nói, chỉ sợ cô sẽ không đồng ý.

Vân Nghê gật gật đầu, nhưng mà vẫn không thể bỏ qua thắc mắc của mình được:

"Sao em thấy anh như có ý đồ xấu xa thì phải?"

"Đương nhiên!"

"Hả?" Nghe Cố Hạo Khương thẳng thắng thừa nhận, Vân Nghê la lên một tiếng đầy kinh ngạc.

Cố Hạo Khương vẫn mặt dày vô sĩ nói:

"Anh đang muốn cùng em lăn lộn!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!