Chương 14: (Vô Đề)

Vân Nghê báu chặt bả vai hắn, Cố Hạo Khương vẫn không quan tâm, hạ thân bắt đầu di chuyển, nhưng ra vào một khoảng rất nhỏ bởi toàn thân Vân Nghê đều đã căng cứng khi hắn nhúc nhích:

"Bảo bối thả lỏng.... Chặt như thế là muốn cắn chết anh?"

Vân Nghê lắc đầu khó khăn:

"Thực sự không thể mà.... Sâu quá!"

Nói xong lại nhìn lên khuôn mặt của Cố Hạo Khương, trán hắn đầy mồ hôi, gương mặt đúng là đang rất khó chịu cho nên cô cũng cố gắng mà hít thở đều, giữ cho mình thả lỏng...

"Ngoan..."

Cố Hạo Khương cảm nhận được cô đã từ từ thả lỏng, nam căn bên dưới lại bắt đầu khuấy đảo, mật dịch lúc này cũng ra nhiều hơn khiến cho cuộc giao hoan càng thêm dễ dàng.

"Ư... Chậm... chậm một chút..."

Cố Hạo Khương nhìn xuống khuôn mặt đỏ lựng của cô, lại nhìn nơi hai người giao hợp, trong lòng cảm thán vợ nhỏ thật nhỏ nhắn yếu đuối, tốc độ này đã là rất chậm rồi!

Bên trong cô thật sự mềm mại ấm nóng, vật nam tính của hắn lúc đầu còn rất dễ chịu, lát sau lại muốn nhiều hơn nữa. Hắn không những không chậm lại theo ý cô mà còn gia tăng tốc độ, bên dưới vừa lên xuống vừa dùng hai tay nâng cô lên rồi lại hạ xuống.

Cả hai chuyển động này khiến cho cô không thể chịu nổi, đầu óc như muốn nổ tung, muốn hắn dừng lại, nhưng cũng muốn hắn tiếp tục!

"Aa... aa... hức..." Cô có thể cảm nhận rõ ràng vật ấy, cọ sát mạnh mẽ đến tận nơi sâu nhất!

Nghe tiếng rên rỉ của cô, Cố Hạo Khương cũng kích động mà rên lên 'hừ hừ' ôm chặt cô như muốn hòa tan cô vào người mình.

"Aa.... Khương.... nó.... raaaa..."

Trời sinh phụ nữ yếu đuối lại là Vân Nghê mới nếm trải sự đời cho nên không chịu nổi luật động mạnh mẽ của hắn nên nhanh chóng xuất khí...

Cố Hạo Khương nhắm mắt cảm nhận từng đợt co bóp nơi hoa huyệt, cảm giác ẩm ướt truyền đến khiến hắn cũng muốn cùng cô ra.

Nghĩ đến đó hắn càng luật động nhanh hơn nữa, mạnh hơn nữa, Vân Nghê rên đến khàn giọng, bên dưới chưa kịp ra hết đã bị hắn thô bạo lên xuống, khiến ha thân vừa khó chịu vừa kích thích...

Ước chừng cả chục cái mạnh mẽ như thế, hắn mới bắn mầm móng của mình vào hoa huyêth của Vân Nghê, chạm đến cả nơi sâu nhất mà thỏa mãn...

Vậy nhưng hắn phát hiện, phân thân của hắn cư nhiên vẫn chưa thỏa mãn, lại có dấu hiệu căng trướng!

Cố Hạo Khương bợ lấy cặp mông tròn của cô, bế cô đứng lên cùng hắn. Vân Nghê bất ngờ, hai chân theo phản xạ vòng qua siết lấy hông của hắn.

Cố Hạo Khương hai mắt viền đỏ, cô như thế càng làm cả hai dính chặt nhau hơn nữa, dục vọng của hắn lại không thể không chế!

"Mấy hôm nay có là ngày an toàn không?"

Cố Hạo Khương chợt nhớ ra điều này, khi nãy và cả hai hôm trước hắn và cô đều không có biện pháp an toàn! Nếu có thì phải sinh sao? Hắn còn chưa muốn có con nhanh thế, vẫn còn muốn cùng cô lăn lộn!

Cô khó nhọc lắc đầu, bên dưới hắn lại to lên rồi! Thật đáng sợ!

"Tôi không biết tính ngày an toàn!"

Đáy mắt hắn bỗng chốc tối sầm, cô bé này lại không biết?

"Chu kì của em ngày mấy!"

"Là... Là ngày mai!"

"Nghĩa là mấy hôm nay là ngày an toàn của em!" Cố Hạo Khương nhếch môi cười tà, vừa đi vừa chuyển động bên dưới...

"Aaa... Dừng lại... Tôi mệt quá!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!