Chương 48: Tự Nhiên Đội Nguyên Cái Nồi

Đã đi khám nhiều bác sĩ vẫn không có kết quả, hiện tại đột nhiên có chuyển biến, Doãn Nhược Mạn đã rất vô cùng cao hứng, vì thế trưa hôm đó liền vui vẻ lên Lăng Vân Quan.

Gặp mặt cũng không nói lời thừa, Hứa Thanh Mộc mời Doãn Nhược Mạn ngồi xuống, sau đó đem Kính Bát Quái ra, chiếu lên đỉnh đầu cô.

Từ Kính Bát Quái, Hứa Thanh Mộc và Hạ Tinh Sở đều thấy được có một làn khói màu đỏ quanh quẩn trên đỉnh đầu Doãn Nhược Mạn. Đây đúng là yêu khí, nhưng chẳng biết là yêu gì.

Nhưng kỳ lạ chính là, Tống Quyết cũng thấy yêu khí này.

Hứa Thanh Mộc không biết có phải Tống Quyết là do bị cậu ảnh hưởng hay không, hay là thiên phú tu hành đã thức tỉnh rồi.

1

Nhưng lúc này cậu cũng không nghĩ nhiều, chỉ hỏi Doãn Nhược Mạn về hành trình mấy tháng nay một cách kỹ càng tỉ mỉ, với cả có đắc tội ai hay không, hay có chuyện gì kỳ lạ phát sinh hay không.

Doãn Nhược Mạn nhớ lại một hồi, nói: "Tôi đắc tội nhiều người lắm, paparazzi nào mà không ghi hận tôi chứ, hơn nữa tôi xinh đẹp như vậy, không biết đã chắn đường bao nhiêu người, còn chuyện kỳ quái thì..."

Doãn Nhược Mạn đột nhiên đập bàn một cái, nói: "Nói tới chuyện kỳ quái thì có một chuyện, liên quan tới tra nam và bạn gái hiện tại. Hầy, nói đi nói lại mãi thì nghe như tôi có vẻ cay cú, mấy người muốn nghe à?"

Hứa Thanh Mộc nói: "Nói thử xem, hiện tại không thể buông tha bất luận điều gì có thể giải quyết vấn đề của cô."

Doãn Nhược Mạn hơi cảm động, chớp chớp mắt với Hứa Thanh Mộc, sau đó mới tiếp tục nói: "Hai tháng trước, trước khi tôi bị rụng tóc, hóa trang thử《 Võ Lâm 》, tôi chạm mặt với Tôn Vũ Doanh ở phòng tạo hình. Tôi không phản ứng ả, chẳng biết tại sao tự dưng ả lại sấn tới chủ động lôi kéo làm quen, muốn kéo tay của tôi, nhưng ả vừa đụng vào thì như chạm phải nước sôi hay sao á, sau đó sợ hãi lui về phía sau, rồi tự nhiên vòng tay của tôi bị đứt, hạt châu rơi đầy đất."

5

Hứa Thanh Mộc nhạy bén phát hiện ra vấn đề, nói: "Có thể cho tôi xem vòng tay đó được không?"

Doãn Nhược Mạn gỡ cái lắc tay thủy tinh trên cổ tay xuống đưa cho Hứa Thanh Mộc, sau đó nói: "Đây là quà sinh nhật 18 tuổi mà ông ngoại tặng tôi trước khi qua đời, mười năm nay tôi vẫn còn đeo, vẫn rất quý trọng, mỗi năm tôi đều đổi dây, chính là vì sợ nó bị đứt mất. Lần đó cũng vừa mới đổi không lâu, đột nhiên đứt rất là kỳ quái. Nhưng lúc đó tôi hơi sốt ruột, chỉ muốn nhặt lại hạt châu, không rảnh lo đến Tôn Vũ Doanh.

Tiểu đạo trưởng giờ nhắc tới, tôi mới nhớ ra, lúc ấy phản ứng của ả thật sự không bình thường, cứ ôm lấy tay của mình, mặt mày trắng bệch."

Hứa Thanh Mộc cẩn thận đánh giá cái lắc tay này, cái lắc trong suốt, lung linh ánh đỏ dưới ánh mặt trời, rất xinh đẹp, hơi hơi ẩn hiện linh khí.

Doãn Nhược Mạn vội vội vàng vàng nói: "Tôi nghe nói, nếu mấy cái lắc tay này tự nhiên bị đứt, nghĩa là nó giúp chủ nhân chắn sát. Cho nên, lúc ấy Tôn Vũ Doanh định làm gì tôi à? Là nó giúp tôi?"

1

Hứa Thanh Mộc nâng niu dây lắc trả lại cho Doãn Nhược Mạn, nói: "Là ông ngoại cô giúp cô. Tuy ông đã đi rồi, nhưng tình thương của ông vẫn còn đó."

1

Doãn Nhược Mạn ngẩn ra một chút, rồi sau đó hốc mắt đỏ lên, cô nhẹ nhàng vuốt ve cái lắc tay, nức nở nói: "Con... Con sẽ chăm chỉ nỗ lực, sẽ sống thật tốt, sẽ không vì rác rưởi mà khổ sở, càng sẽ không phụ tình thương của ông ngoại."

Hứa Thanh Mộc mỉm cười nói: Ừm, nghĩ như vậy là tốt. Nhưng mà chúng ta vẫn không thể tha cho kẻ xấu."

Doãn Nhược Mạn kiềm lại nước mắt, nói: "Vậy nên, lúc ấy Tôn Vũ Doanh thật sự muốn làm gì tôi sao?"

Hứa Thanh Mộc nói: "Trước mắt tin tức mà chúng ta nắm giữ còn có hạn, ít ra tôi phải gặp Tôn Vũ Doanh bằng người thật mới được. Nhưng căn cứ theo suy đoán của tôi, hẳn là có yêu vật quấn lấy cô."

Doãn Nhược Mạn hoang mang nói: "Hả? Tôi tưởng chỉ có quỷ... ai ngờ còn có yêu luôn à? Thật sự khoa học sao?"

Tống Quyết bình tĩnh giải thích: "Nếu cô cảm thấy lượng tử cơ học không đủ để thuyết phục, chúng ta có thể tâm sự về sóng điện từ và vũ trụ thực tế ảo."

23

Doãn Nhược Mạn: ...

Tin rồi.

2

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!