"Anh Lục, đây là cái gì vậy? Võ công bí tịch sao?" Phương Cảnh Dương nhìn đến quyển sách bỏ túi này cảm thấy thật mới mẻ, lập tức hưng phấn đến hai mắt đều sáng, "Ôi ôi, sao không mở ra được?"
Nhìn Phương Cảnh Dương sống chết cũng mở không ra sách kỹ năng, Lục Văn Ngạn nhất thời khó nén thất vọng, xem ra hắn quả thật là bị hệ thống đùa giỡn, vất vả liều mạng hoàn thành nhiệm vụ, cũng chỉ lấy được ba quyển sách rác rưởi không dùng được.
Phương Cảnh Dương rất hiếu kỳ, quấn quít lấy Lục Văn Ngạn hỏi không ngừng, Lục Văn Ngạn nói cho hắn nghe tác dụng kỹ năng của quyển sách nhưng cũng không đề cập đến xuất sứ, chỉ hàm hồ chọn những chi tiết có thể nói. Phương Cảnh Dương cũng là người thông minh, biết trên người Lục Văn Ngạn có một ít bí mật không thể nói ra, vì thế nửa câu không nên hỏi cũng không nói, chỉ là có chút tiếc nuối thứ tốt như vậy mà mình không học được.
Lục Văn Ngạn đang muốn thu hồi sách kỹ năng, lại đột nhiên nghe Phương Cảnh Dương lẩm bẩm một câu, "Cái gì mà 'Địa tái trận', không biết A Viễn có thể dùng được hay không?"
Dị năng quả hệ thổ xét những điểm liên quan, miễn cưỡng cũng có khả năng liên quan với nhau bở chữ 'Địa', nhưng cùng Thiên Cơ hoàn toàn không có sự liên quan nào a......
Môn phái Thiên Cơ mạnh về phòng ngự, lấy che chắn và đao pháp làm những chiêu thức công kích chủ yếu, mà dị năng hệ thổ đối với 'Tu trúc' cũng không liên quan gì.
Bất quá ôm ý tưởng ngựa chết chữa ngựa sống, Lục Văn Ngạn cũng gọi Lý Minh Viễn lại đây, không đợi hắn mở miệng liền đem sách bỏ vào tay.
Lý Minh Viễn hoàn toàn không hiểu gì hết, bị gọi đến trên tay đã cầm một quyển sách nhỏ kỳ lạ, hắn không hiểu ra sao, cầm lấy sách tuỳ tiện lật một cái, lập tức sách kỹ năng được mở ra. Quyển sách hóa thành một đoàn ánh sáng, thẳng tắp bay vào giữa mi tâm Lý Minh Viễn, một lớp ánh sáng màu hổ phách lập tức bao phủ lấy cả người hắn.
Rất nhanh, ánh sáng trên người Lý Minh Viễn tán đi, Lý Minh Viễn mở ra hai mắt, đáy mắt tràn đầy thần sắc vui mừng.
"A Viễn, cơ thể của cậu vừa rồi sao lại sáng lên? Cậu có cảm thấy gì không?" Phương Cảnh Dương thấy hắn trợn mắt, lập tức lôi kéo hỏi liên tục.
"Tôi cũng không biết, có thể nói là dị năng tăng lên đi? Tôi còn học được một cách trong nháy mắt có thể làm thể chất mạnh lên, hơn nữa tôi cảm thấy dị năng bên trong cơ thể tràn đầy."
"A Viễn, cậu dựng tường đất để tôi đánh thử xem sao?" Phương Cảnh Dương nóng lòng muốn thử.
"Được a." Dứt lời, Lý Minh Viễn dùng dị năng ngưng kết thành một dãy tường đất, mà Phương Cảnh Dương đem dị năng tập trung lên nắm tay, dùng lực hướng tới bức tường đất đánh tới. 'Oanh' một tiếng, trên tường đất xuất hiện một ít vết rạn nhưng không giống lúc trước dễ dàng bị phá vỡ, lực phòng ngự hình như cũng được tăng lên trên diện rộng.
Lục Văn Ngạn vội vàng mở thông tin Lý Minh Viễn ra xem, phát hiện có biến hóa.
Danh tính nhân vật: Lý Minh Viễn [Dị năng giả]
Cấp bậc thuộc tính: Hệ thổ cấp 1 [Cao cấp]
Trị số sinh mệnh: 10000 / 10000
Trị số kỹ năng: 2500 / 2500
Độ đói khát: 45 / 100
Trạng thái Nhân vật: Phòng ngự tăng 20%
Kỹ năng đã trang bị: [Địa tái trận]
Kỹ năng tự lĩnh hội: [Địa hãm] [Tường đất]
Không nghĩ tới, kỹ năng môn phái Thiên Cơ thế nhưng áp dụng cho dị năng giả hệ thổ, Lý Minh Viễn sau khi sử dụng kỹ năng có thể tăng 20% lực phòng ngự, cấp bậc dị năng bởi vậy nên lên 1 tầng, cố thêm một chút chắc sẽ rất nhanh thăng lên cấp hai.
Hơn nữa Lục Văn Ngạn có thể tinh tường thấy được dưới chân Lý Minh Viễn có một ánh sáng hình tròn màu hổ phách đang chuyển động, nhìn kỹ còn có thể thấy được đồ đằng chi chít bên trong như một pháp trận đồ, Lục Văn Ngạn biết đó chính là 'Địa tái trận'. Bất quá nhìn bộ dáng Phương Cảnh Dương thì hình như hắn cũng không thể nhìn thấy trận đồ này, ngay cả bản nhân Lý Minh Viễn cũng không có bộ dáng phát hiện.
Điều này làm cho Lục Văn Ngạn an tâm không ít, dù sao này trận pháp này cũng quá mức bắt mắt, bị người khác phát hiện cũng không phải chuyện tốt.
Sau khi thí nghiệm trên người Lý Minh Viễn thành công, Lục Văn Ngạn khẩn cấp muốn biết hai quyển kỹ năng khác có hiệu quả gì, vì thế hắn kêu Phương Cảnh Dương đi gọi Lưu Khoan tới.
Lưu Khoan tính cách trầm ổn, cũng không nói nhiều, một đường trầm mặc đi theo Phương Cảnh Dương lại đây, đã bị Lục Văn Ngạn nhét vào tay một quyển sách.
Lưu Khoan có chút kinh ngạc nhìn quyển sách màu xanh nhạt nho nhỏ, thấy bên trên viết hai chữ 'Tu trúc', chỉ nghĩ là quyển sách nói về cây trúc đi. Tuy không rõ dụng ý Lục Văn Ngạn, nhưng hắn tin tưởng thứ Lục Văn Ngạn cho nhất định đều là thứ tốt, vì thế không nói lời vô nghĩa, trực tiếp đem sách mở ra .
Vừa rồi một màn phát sinh trên người Lý Minh Viễn lại phát sinh trên người Lưu Khoan, sau khi luồng sáng tiến vào mi tâm, cả người hắn bị một luồng ánh sáng xanh lục bao phủ.
Danh tính nhân vật: Lưu Khoan [Dị năng giả]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!