Chương 20: (Vô Đề)

"Ngoan, đừng cử động, có thể anh bị sốt rồi." Thẩm Quan Lan vừa dỗ y vừa gọi Ly Nhi ở bên ngoài cửa tiến vào. Ly Nhi thấy Từ Yến Thanh tỉnh rồi, còn chưa kịp hỏi han, đã bị Thẩm Quan Lan sai đi mang khăn mặt cùng một ít đá đến. Đợi đến  khi nàng mang đồ trở lại, liền nhìn thấy Thẩm Quan Lan đang cầm một ống tiêm thuỷ tinh có mũi tiêm bằng thép, dỗ dành người trên giường vẫn luôn đang ầm ĩ.

Ly Nhi chưa từng trông thấy bộ dáng này của Từ Yến Thanh bao giờ, nàng thấy y ôm chặt chiếc chăn rúc vào trong góc, đôi mắt tràn đầy nước mắt, sợ hãi nhìn Thẩm Quan Lan.

"Nhị thiếu gia! Cậu đây là?" Ly Nhi vội vàng tiến lên nói.

Thẩm Quan Lan thấy Ly Nhi đã trở lại, liền nhanh chóng bảo nàng giúp mình giữ chặt Từ Yến Thanh lại: "Anh ấy lên cơn sốt, tôi phải tiêm một mũi hạ sốt, như vậy sẽ nhanh hơn."

Nghi Châu cũng có bệnh viện, Ly Nhi cũng đã từng thấy bác sỹ đến phủ khám bệnh cho các vị phu nhân và lão gia, vì vậy đối với ống tiêm nàng cũng không thấy xa lạ gì. Nàng nhanh nhẹn cởi giày ra rồi lên giường, cùng Thẩm Quan Lan mỗi người một bên giữ chặt lấy Từ Yến Thanh: "Mợ đừng sợ, tiêm một mũi là khoẻ lại thôi."

Từ Yến Thanh đến bây giờ vẫn còn say, vì vậy mới không khống chế được hành động của chính mình. Y sợ hãi thứ nhọn hoắt kia đâm vào trong thân thể, làm sao cũng không chịu nằm yên.

Thẩm Quan Lan hết cách, chỉ đành giở chiêu như lúc trước hay dỗ các bạn nhỏ ra: "Yến Thanh, không phải mũi anh bị ngạt sao? Tiêm một mũi là hết khó chịu ngay thôi mà. Anh ngoan nằm xuống nào, tiêm xong rồi tôi sẽ lấy đồ ăn ngon cho anh nhé, có được không?"

Từ Yến Thanh nhíu mày lại, vẫn bám chặt lấy cái chăn như trước không chịu nhúc nhích. Ánh mắt tủi thân tựa như đang lên án Thẩm Quan Lan chính là một tên lừa gạt, dù có như thế nào cũng không chịu đồng ý.

Bàn tay cầm ống tiêm của Thẩm Quan Lan cũng sắp tê đến nơi rồi, nhưng vẫn không nỡ dùng sức cưỡng ép đè y xuống giường, cũng may Ly Nhi so với hắn càng có cách hơn.

Thẩm Quan Lan thấy Ly Nhi rỉ tai Từ Yến Thanh nói vài câu gì đó, rồi lại thấy y ngơ ngác nhìn nàng ấy, thế nào mà lại rất nhanh liền thuận theo, dù không tình không nguyện lắm nhưng vẫn nằm nhoài xuống giường, vùi mặt vào trong gối nằm im thin thít.

Ly Nhi vội ra hiệu cho Thẩm Quan Lan mau tiêm. Nhưng mà mũi này phải tiêm trên mông, Thẩm Quan Lan liền bảo nàng ấy quay mặt đi, Ly Nhi bèn quay mặt lại nhìn vào vách tường nhưng tay vẫn giữ chặt lấy Từ Yến Thanh.

Thẩm Quan Lan kéo quần của y xuống dưới mông, cũng không có tâm tư gì để nhìn hai miếng thịt mềm đó cả, chỉ nhanh chóng quệt qua một đường cồn sát trùng rồi tiêm lên.

Kỹ thuật tiêm của Thẩm Quan Lan vững vàng lại chuẩn xác, ở Đại học Y không ai có thể sánh bằng. Nhưng Từ Yến Thanh sợ đau, một mũi kia tiêm xuống lại muốn nhúc nhích.

May mà có Ly Nhi giữ chặt lấy vai của Từ Yến Thanh, Thẩm Quan Lan còn đè lên chân y, mãi đến tận khi chất lỏng trong ống tiêm chảy xuống hết mới buông y ra.

Từ Yến Thanh vẫn vùi mặt trong gối không chịu ngẩng lên, Thẩm Quan Lan cũng không miễn cưỡng y, kéo quần cho y lên xong lại bảo Ly Nhi dùng mấy cục đá bỏ vào trong khăn mặt chườm lên cổ cho y.

Trong mũi tiêm hạ sốt kia có cả thành phần thuốc an thần, Từ Yến Thanh vốn còn đang trong trạng thái uống say, vì vậy sau khi tiêm xong chưa được hai phút liền ngủ thiếp đi.

Thẩm Quan Lan lật Từ Yến Thanh lại, chườm đá lên trán và dưới nách cho y. Ly Nhi lùi xuống dưới giường, nhìn hắn bận rộn mà làm đâu ra đó, chẳng biết vì sao lại thấy yên tâm hơn một chút.

Trước đây khi Từ Yến Thanh bị bệnh chỉ có mình nàng chăm sóc, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy bản thân có hơi thừa thãi.

Ly Nhi vui vẻ nhìn, chờ Thẩm Quan Lan hết bận mới nói: "Nhị thiếu gia, không bằng cậu cứ về phòng trước đi. Sắp đến giờ dùng cơm tối rồi, tối nay lão gia trở về vì vậy nhất định tất cả mọi người phải cùng ăn với nhau. Nếu như bị phát hiện cậu đang ở chỗ mợ Tư thế này, e là không hay."

Thẩm Quan Lan biết đến sự lo lắng của Ly Nhi, hắn liền bảo Tuyên Chỉ đang đứng ngoài cửa bước vào, dặn dò cậu ta đi về trước, nếu có người đến truyền lời thì phải kiếm cớ nói mình đang tắm, muộn một chút sẽ qua.

Sau khi Tuyên Chỉ đi rồi, Thẩm Quan Lan lại dặn dò Ly Nhi chịu khó thay đá chườm cho Từ Yến Thanh, nói không thể để đá tan thành nước rồi thấm ngược trở lại được. Bản thân hắn thì lại ngồi xuống bên cạnh bàn, tìm tìm kiếm kiếm lọ thuốc cảm trong đống chai lọ nằm trong hòm thuốc.

Lần này Thẩm Quan Lan trở về, phần lớn hành lý đều được vận chuyển bằng tàu thuỷ, trong đó bao gồm một ít thuốc quý và toàn bộ dụng cụ khám chữa bệnh. Đó là những thứ hắn đã mua sau khi tốt nghiệp với sự giới thiệu của thầy hướng dẫn, cũng bởi vì quy trình chữa bệnh trong nước lạc hậu, dụng cụ cho ngành Y không tiên tiến như ở nước ngoài. Thẩm Quan Lan hy vọng có thể áp dụng tất cả những kiến thức mình đã học được, mà không phải bị những điều kiện đó làm cản trở đến việc cứu người.

Hành lý Thẩm Quan Lan tự mang về chỉ có một ít thuốc thường dùng, vì vậy kê thuốc hồi lâu vẫn thiếu mất thuốc tiêu viêm.

Hắn liền dặn dò Ly Nhi chăm sóc Từ Yến Thanh cẩn thận, còn mình thì tự cầm ô đi ra ngoài, định bụng đến bệnh viện Nghi Châu lấy một ít thuốc.

Ly Nhi nhìn bầu trời vẫn đầy sấm sét như trước, bèn khuyên Thẩm Quan Lan ngày mai hẵng đi. Bệnh viện kia cách Thẩm phủ rất xa, dù có lái xe thì cả đi cả về cũng phải mất hai giờ đồng hồ.

Thẩm Quan Lan sợ không có thuốc tiêu viêm, ban đêm Từ Yến Thanh mà sốt thì không có cách nào hạ được, vì vậy hắn kiên trì muốn đi. Chỉ là hắn vừa đến cửa hỏi thì mới biết xe trong nhà đã bị mẹ hắn dùng rồi.

Không có ô tô, dựa vào xe kéo thời gian đi về càng lâu hơn. Thẩm Quan Lan đang vội thì lại trông thấy Thẩm Kim Linh che ô đi tới, nói: "Nhị ca sao huynh lại ở đây?"

Thẩm Quan Lan cũng thuận miệng hỏi cô ấy: "Sao muội cũng ra đây?"

"Muội để quên đồ ở nhà thờ, nên định trước khi ăn cơm tối thì qua đó lấy về."

Thẩm Kim Linh sau khi tan học đều đến nhà thờ Thánh An ở gần đây làm từ thiện. Nhà thờ Thánh An mỗi ngày đều tiếp nhận những người dân nghèo khổ mắc bệnh bị xem thường, Thẩm Kim Linh không chỉ đích thân giúp bọn họ xử lý những vết thương nhỏ, mà còn thường xuyên quyên góp tiền bạc trợ giúp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!