Chương 348: (Vô Đề)

Liên Kiều cũng không rõ, chỉ cảm thấy cô và Tiểu Mi có sự gắn kết đặc biệt.

Có lẽ, giữa họ thực sự có duyên phận.

Nhưng vấn đề là… tính khí của Tiểu Mi quá tệ. Lúc mới về nhà thì còn ngoan ngoãn, sau này hoàn toàn trở thành tiểu bá vương trong nhà.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Không có chỗ nào nó không dám đi.

Ban đầu, mẹ cô rất kiên định, không cho nó leo lên giường.

Kết quả, Tiểu Mi chỉ cần lật bụng lên, mẹ lập tức bỏ qua mọi nguyên tắc.

Còn Liên Kiều thì khỏi nói, ngay cả cá khô cho nó ăn cô cũng phải cẩn thận gỡ xương trước.

Tiểu Mi còn đặc biệt thích chạy sang vườn nhà Lục Vô Cữu, cô không cản nổi, đành mặc kệ nó.

Em họ của Lục Vô Cữu, cậu bé tên Đào Đào cực kỳ thích Tiểu Mi, luôn khóc lóc đòi mang nó về nhà.

Liên Kiều tất nhiên không nỡ xa nó, nhưng lại không chịu nổi trẻ con khóc nhè, bèn bịa ra một lời hứa: "Đợi Tiểu Mi sinh mèo con, chị sẽ tặng em một con, cũng giống nhau thôi mà."

Cậu bé sụt sịt, mắt mở to: "Thật không ạ?"

Liên Kiều vội vàng gật đầu.

Thế là mỗi năm Đào Đào đều bám theo cô, hỏi tại sao Tiểu Mi vẫn chưa sinh mèo con.

Liên Kiều cảm thấy chột dạ.

Bởi vì, Tiểu Mi là mèo đực.

Hơn nữa, nó đã bị triệt sản từ lâu rồi.

Nhưng dù sao, ít nhất cũng phải ba năm nữa cậu bé mới hiểu chuyện, nên mỗi năm Liên Kiều đều có thể dễ dàng lấp liếm.

Có lẽ do nói dối quá nhiều, lần này quả báo đã đến, vào đúng đêm trước khi cô hào hứng chuẩn bị lên đường du lịch, Tiểu Mi bị ngã từ trên cây xuống.

Nó thì không sao cả, nhưng Lục Vô Cữu vì đỡ lấy nó mà bị thương ở chân.

Sau khi sự việc xảy ra, Lục Vô Cữu đi chụp phim.

Bác sĩ nói không có vấn đề gì nghiêm trọng, không bị gãy xương cũng không bị rạn, nhưng Lục Vô Cữu vẫn kêu đau.

Bác sĩ suy đoán có thể là bị giãn dây chằng.

Dù thế nào đi nữa, chân phải của anh tạm thời không thể dùng lực, nên sinh hoạt hàng ngày sẽ gặp khá nhiều bất tiện.

Là chủ nhân của Tiểu Mi, Liên Kiều đương nhiên không thể trốn tránh trách nhiệm.

Ban đầu cô định mang ít quà đến thăm anh, nhưng Lục Vô Cữu vốn chẳng thiếu thứ gì, ngược lại anh còn nói mình thiếu một người chăm sóc.

Liên Kiều nghĩ cũng đúng, cha mẹ anh đều làm việc xa nhà, tuy trong nhà có người giúp việc nhưng dù sao cũng không phải người thân, chăm sóc cũng chưa chắc chu đáo.

Nếu đã vậy, cô cũng không thể vô lương tâm mà đi chơi như không có chuyện gì xảy ra được.

Thế là Liên Kiều hủy kế hoạch đi chơi với bạn bè, tận tâm tận lực làm bảo mẫu cho Lục Vô Cữu suốt một tháng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!