Chương 23: Ngày lễ tình nhân

Trên đường về nhà, vì tuyết rơi nên xe chạy chậm hơn bình thường rất nhiều.

Ban đầu An Văn còn tranh thủ lúc tắc đường, hạ cửa kính xuống đưa tay ra hứng tuyết.

Sau đó cô buồn ngủ díp mắt.

Trong ý thức mơ hồ, An Văn nhớ lại câu nói của Cố Tranh trên bàn ăn lúc nãy.

— Hồi đi học, xung quanh tôi rất ít bạn nữ, mà đều lớn hơn tôi rất nhiều. Sau khi vào công ty, công việc bận rộn, quanh tôi hầu như không có phụ nữ cùng độ tuổi…

Hai câu ngắn gọn giải thích việc không có thời gian và cơ hội trải nghiệm tình cảm nhưng cũng cho thấy sự trưởng thành vượt tuổi của anh.

An Văn đã xem qua hồ sơ của Cố Tranh.

Tốt nghiệp thạc sĩ khi mới 18 tuổi.

29 tuổi trở thành tổng giám đốc điều hành trẻ tuổi nhất trong lịch sử tập đoàn Bách Gia.

Thành tích rực rỡ như vậy thật khiến người ta kinh ngạc.

Khi đó An Văn cũng nhìn mọi thứ về Cố Tranh với sự kinh ngạc như vậy.

An Văn từng xem một bộ phim tài liệu khám phá vũ trụ kỳ bí.

Trong đó nói các nhà khoa học đã phát hiện ra một thiên thể hình cầu tự phát sáng và tỏa nhiệt cách xa hàng tỷ năm ánh sáng.

Đó là thiên thể sáng nhất trong phạm vi khám phá hiện tại.

Theo ghi chép, thiên thể đó có quỹ đạo di chuyển có quy luật, lặp đi lặp lại.

Và trong khoảng cách ánh sáng của quỹ đạo di chuyển của nó, tất cả đều là bóng tối tĩnh mịch.

Về sau An Văn cảm thấy Cố Tranh giống như ngôi sao đó. Nổi bật nhất nhưng cũng cô độc nhất.

Đêm đó đường về nhà không được yên ổn, gặp hai vụ va quệt xe nhỏ.

Khi đưa An Văn về đến chỗ ở đã hơn 10 giờ.

Cố Tranh nhìn giờ, khẽ đánh thức người đang ngủ gật.

Cô hé mắt, nếp gấp mí mắt rõ ràng, trong đôi mắt có một sự mơ hồ như trong mây trong sương.

Cô nhìn xung quanh, cởi dây an toàn, kéo khóa áo lông vũ, quấn khăn quàng cổ.

Cố Tranh định xuống xe tiễn An Văn.

Nhưng bị ngăn lại.

Khi cô nhảy xuống xe, không còn vẻ mơ hồ như lúc nãy nữa.

Cửa xe đóng lại, cô lại cúi người gõ vào cửa sổ xe một cái.

Cửa sổ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt nhỏ trắng ngần.

Cô tựa cằm lên khung cửa sổ, mắt cười cong cong, cười như một chú nai sừng tấm trong đêm tuyết rơi: "Cố Tranh, anh có biết tại sao anh bận rộn như vậy không?"

Câu hỏi này Cố Tranh đương nhiên có câu trả lời.

Nhưng anh biết, không phải câu trả lời cô muốn nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!