Chương 929: Đều Nghe Cậu

"Phải, chị là tới xem xem, gần đây cũng không liên lạc với chị em, chị không biết cô ấy thế nào rồi."

Thẩm Hạ Lan nghĩ nghĩ rồi mới nói, mình lúc đó bị Diệp Tri Thu nhốt trên đảo nhỏ, cũng không biết phía Lam Tử Thất có nôn nóng không, nhưng bây giờ xem ra, Lam Tử Thất hẳn là không quan tâm nỗi mình nữa.

Một người em trai tàn tật và một người ba đầu óc có vấn đề, cô ấy phải làm thế nào? Đôi mắt Lam Dũng có chút u ám.

"Chị Hạ Lan, chị có thể giúp em một việc không?" "Em nói đi."

"Chị có thể giúp em tìm một công việc có thể làm ở nhà không, em vốn ứng tuyển vào công việc phiên dịch, nhưng vì không có thời gian đi đưa bản thảo, người ta không cần em nữa, điều kiện kinh tế nhà chúng em bây giờ không tốt, chị em sắp mệt xỉu rồi, em là đàn ông trong nhà, không thể để chị em vất vả như vậy, em chỉ hi vọng chị giúp em tìm một công việc, bao nhiêu tiền cũng không sao, chỉ cần có thể chia sẻ gánh

nặng với chị em là được."

Nghe thấy Lam Dũng nói vậy, mũi Thẩm Hạ Lan có chút chua xót.

Lam Dũng đã từng là một phú nhị đại phấn chấn ngời ngời, bây giờ vì cô và nhà họ Diệp mà trở thành dáng vẻ này, trong lòng cô rất khó chịu.

"Chị sẽ giúp em, em yên tâm đi"

"Chị Hạ Lan, em biết chị tốt bụng, cũng biết chị cứ cảm thấy nhà họ Lam chúng em bây giờ như vậy là có liên quan tới chị và nhà họ Diệp, nhưng chị em nói rồi, đây là kiếp số của nhà họ Lam chúng em, không liên quan tới các chị.

Chị ấy nói chị ấy bây giờ sứt đầu mẻ trán, không giúp được chị điều gì, nhưng nếu chị thật

sự có chỗ nào dùng được chị ấy, thì cứ mở miệng, chị ấy vẫn là Lam Tử Thất trước đây"

Trái tim Thẩm Hạ Lan bỗng nóng lên, lại mang theo tia thương cảm thiêu đốt.

"Chị và chị em đời này đều là chị em tốt nhất của nhau, em yên tâm đi.

Chị cũng biết người nhà em đều rất mạnh mẽ, không hi vọng nhận giúp đỡ tiền bạc từ chị, chị sẽ để ý, tìm một công việc cho em, để em có thể chia sẻ gánh nặng với người nhà một chút."

"Cảm ơn chị Hạ Lan"

Lam Dũng cuối cùng cười, cười vô cùng xán lạn, giống như chàng thiếu niên đầy ánh mặt trời cô từng biết.

Nhưng Thẩm Hạ Lan làm sao cũng không cười ra được.

Lúc cô ra khỏi nhà họ Lam, toàn thân vô cùng đè nén, thậm chí có chút nghẹn đến khó chịu.

Thẩm Hạ Lan nhanh chóng gọi điện thoại cho Diệp Ân Tuấn.

"Tống Đình ra rồi sao?" "Ra rồi, nhưng hình như không tốt lắm"

Giọng Diệp Ân Tuấn có chút trầm thấp.

"Em ở nhà họ Lam, bên này cũng không tốt" Thẩm Hạ Lan nói chuyện của Lam Dũng.

Diệp Ân Tuấn lại không hề do dự, thấp giọng nói: "Anh sẽ gọi điện cho công ty, vừa khéo gần đây bên phía phòng phiên dịch có chút bận, công ty vốn định tuyển người, đã vậy thì để Lam Dũng làm đi, cậu ấy tốt xấu gì trước đây cũng là phú nhị đại, ngoại ngữ nói thế nào cũng qua được.

Anh sẽ sắp xếp người mỗi ngày

"Giúp tôi tra một chút địa điểm của Hoàng Phi, người này sẽ không bốc hơi khỏi nhân gian đi.

Trước đây bận chuyện của Diệp Tri Thu, quên mất người này, bây giờ tôi cần tính toán với anh ta rồi."

Giọng Thẩm Hạ Lan lạnh lùng.

Lam Thần đồng ý.

Cúp điện thoại xong, Thẩm Hạ Lan dựa lên lưng ghế, cảm thấy hôm nay cực kỳ khó chịu, dường như đứa bé trong bụng cũng cảm nhận được, có chút đau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!